Đấu La đại lục 5: Đường Tam Trọng Sinh

Chương 10: Nghi thức thức tỉnh



Tổ chức cứu rỗi tồn tại như thế nào, Đường Tam đã từng cẩn thận suy nghĩ qua. Có thể thành lập tổ chức cứu rỗi, đồng thời là một tổ chức âm thầm phản kháng. Chắc chắn là do những người còn lương tri thành lập, họ hiểu được mình đang sống trong thế giới như thế nào.

 

Có thể nhìn ra được từ số lượng nô lệ là con người của Phong Lang tộc, số lượng con người trên thế giới này chắc chắn cũng không ít.

 

Ba ngày sau sao?

 

Sau khi thông báo được dán, ngày thứ hai, mọi người trong thôn đã có phản ứng. Nô lệ trong thôn cũng có người phụ trách. Dĩ nhiên là Lang Yêu.

 

Sáng sớm, Lang Yêu triệu tập tất cả mọi người trong làng đến, vô luận nam nữ già trẻ, đều phải tập trung.

 

Chỉ là trong mắt của những người lớn tuổi đang âm thầm tê dại. Trong khi đó, vẻ mặt của những người trên dưới hai mươi tuổi còn có chút chờ mong, bọn họ là những người có khả năng cao nhất có thể thức tỉnh huyết mạch Phong Lang.

 

Đường Tam đứng ở trong đám người, trong nội tâm của hắn đang tràn ngập bi ai. Một đám người đứng ở đây mong đợi, mẹ của bọn họ đã từng bị Yêu Quái vũ nhục, làm cho họ có một ít huyết mạch Yêu Quái, hắn cảm thấy bi ai cho những người ở đây.

 

Đối với sự thống trị của Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc, Đường Tam cũng không có bất mãn gì, dù sao đây cũng là quy tắc của thế giới này. Nhưng mà, bản thân là con người, nhìn thấy đồng tộc của mình vì thoát khỏi cảnh nô lệ mà làm như vậy, chỉ vì có thể sinh tồn, trong nội tâm hắn cảm thấy bi thương vô cùng.

 

Tám năm qua, suy nghĩ này dần dần tích lũy, làm cho hắn hạ quyết tâm, trừ việc tìm kiếm vợ mình ở thế giới này, hắn nhất định phải tìm cơ hội cho con người, làm cho con người có thể mạnh lên, có thể tồn tại có lòng tự trọng trên thế giới này.

 

"Đều nghe cho rõ. Một lúc nữa, ta sẽ tiến hành thức tỉnh huyết mạch cho các ngươi. Bất cứ nô lệ nào có thể thức tỉnh huyết mạch Phong Lang tộc, đều có thể tham gia buổi tuyển chọn hai ngày sau, nếu được chọn, nồng độ huyết mạch đạt chuẩn, những người đó có thể làm phụ thuộc, được đi lên trấn trên học tập. Phụ thuộc nào ưu tú, thậm chí có thể có được đãi ngộ giống trong tộc ta. Đây là cơ hội của các ngươi, cơ hội một bước lên trời. Cho nên, trong quá trình thức tỉnh, phải cảm nhận huyết mạch của các ngươi, nếu có thay đổi gì không được áp chế, phải để bày ra biến hóa của mình, đều nghe rõ chưa?"

 

Các nô lệ cùng nhau khom người, dáng vẻ kinh sợ.

 

Lang Yêu hài lòng nhẹ gật đầu, răng nanh chìa bên ngoài, cặp mắt của hắn dần dần hiện lên ánh sáng màu xanh lục, trong mắt chợt hiện hung quang, đột nhiên ngẩng đầu lên, tru lên một tiếng.

 

"Hú."

 

Sau khi tiếng tru này vang lên. Ở phía xa, tựa hồ cũng có vô số tiếng thét dài phụ họa vang lên.

 

Đường Tam ở vị trí khá xa, nhưng cảm giác của hắn rất mạnh, có thể rõ ràng cảm nhận được, lúc tên Lang Yêu này tru lên, huyết mạch trong cơ thể hắn đang sôi sục nóng rực lên. Loại biến hóa này còn lan cả ra bên ngoài, làm cho những người ở đây bắt đầu run rẩy.

 

"Hú.”

 

Khi một tiếng sói tru sắp kết thúc, lại có một tiếng sói tru khác phát ra từ trong miệng Lang Yêu. Khí tức huyết mạch cũng càng trở nên nồng nặc.

 

Đột nhiên, cơ thể một người thanh niên bên trái Đường Tam ngã xuống đất rồi bắt đầu run rẩy, giống như đang phải chịu rất nhiều đau khổ, hú lên một tiếng quái dị, đột nhiên nhào lên phía trước, tay chân chạm đất. Trên làn da có từng sợi lông xám mọc ra, nhưng quá trình này có vẻ rất đau đớn, làm hắn lăn lộn trên mặt đất

 

Đây là quá trình thức tỉnh huyết mạch Phong Lang tộc?

 

Đường Tam không nóng lòng biểu hiện, mà là yên lặng quan sát mọi chuyện.

 

Trừ tên thanh niên này ra, ở một hướng khác cũng có một cô bé khoảng mười một tuổi hai tay ôm đầu nhồi xổm tại chỗ,trên người cũng bắt đầu xuất hiện một chút thay đổi.

 

Trừ hai người này ra, những người khác càng thêm run rẩy nhưng cũng không có biểu hiện nào khác cả. Khi ánh mắt bọn họ nhìn về phía hai người kia, thậm chí còn mang theo tia ghen tị.

 

"Hú.”

 

Khi tiếng sói tru thứ ba vang lên, Đường Tam biết, mình cũng không thể chịu đựng thêm được nữa.

 

Mà hắn cũng đột nhiên ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu, khuôn mặt lộ vẻ đau đớn. Điều này làm những đưa trẻ bên cạnh hắn giật nảy mình.

 

Sau khi ba tiếng sói tru kết thúc, ánh mắt tên Lang Yêu cũng theo mà nhìn về phía đám đông. Trong ba người, Đường Tam xuất hiện thay đổi lớn nhất, những thay đổi trên người hắn dễ gây chú ý hơn cả. Tên Lang Yêu đi lên phía trước sau đó xách bọn họ ra ngoài.

 

Trên người thanh niên kia bắt đầu mọc lông, hắn không ngừng lăn lộn trên mặt đất, cơ thể đã thay đổi rõ ràng, miệng chảy nước miếng, nhìn thì có vẻ không còn tỉnh táo.

 

Đường Tam cùng cô bé kia lại không có thay đổi gì nhiều, cô bé kia chỉ mọc ra vài cọng lông trên cổ, chỉ có trên người hắn là không có chút thay nào.

 

Tên Lang Yêu không để ý đến thanh niên và bé gái kia, hắn bước tới đá Đường Tam một phát làm hắn lăn hai vòng.

 

"Nhóc con, ngươi phải biết hậu quả của việc giả mạo huyết mạch cao quý của tộc ta sẽ như thế nào, ngươi nên cầu nguyện cho bản thân sẽ có thay đổi. Nếu không, hừ hừ, ngày mai ngươi chính là đồ ăn tế trên đài. Đều mang đi đi."

 

Mấy tên nhị giai Lang Yêu đi lên, nhắc ba người lên mang ra ngoài, ném vào trong xe ngựa chở đi.

 

Số nô lệ thức tỉnh huyết mạch Phong Lang so với tưởng tượng của Đường Tam thì ít hơn rất nhiều, lúc bọn họ bị tụ tập cùng một chỗ, tất cả cũng chỉ có mười ba người, tuổi tác cao thấp không đều, già trẻ đều có. Trong đó, bốn người có phản ứng thay đổi khá rõ ràng, khắp người bọn họ đều có dấu hiệu biến thành sói. Như vậy, nếu như chỉ đánh giá từ vẻ bề ngoài, tùy theo những thay đổi đã xuất hiện, hẳn là nồng độ huyết mạch Phong Lang tộc trong từng người là khác nhau.

 

Cơ thể Đường Tam có ít thay đổi nhất, mà thực sự cũng chẳng có thay đổi gì cả. Những người khác đều thay đổi không nhiều thì ít.

 

Bọn hắn bị tập trung ở cùng một chỗ, chuẩn bị để ngày mai tiến hành kiểm tra huyết mạch.

 

Điều làm cho Đường Tam cảm thấy vui mừng chính là, bữa tối hôm nay bọn họ được ăn cơm với thịt. Đây là lần đầu tiên sau khi đến thế giới này hắn được ăn thịt. Nhưng hắn không có khẩu vị gì.

 

Trong số bốn người có thay đổi về thể chất lớn nhất thì đã có ba người trong số đó chết trước bữa tối.

 

Đường Tam còn đi nhìn qua cơ thể của bọn họ, nguyên nhân đều giống nhau. Cơ thể nô lệ quá yếu đuối không thể chịu được sự thay đổi khi huyết mạch Phong Lang tộc thức tỉnh lúc sử dụng Yêu Thần Biến, gây ra việc các bộ phận trong cơ thể suy kiệt hoặc là mạch máu vỡ tan mà chết.

 

Ba thi thể đã bị những tên Lang Yêu trực đêm mang ra ngoài. Những người khác yên lặng ăn cơm, không có ai nói gì cả.

 

Đồ ăn của bữa tối vẫn thô ráp như cũ, cho dù là ăn thịt, sợi thịt rất thô, hắn cũng không biết đây là thịt của động vật nào. Chỉ là đơn giản nấu chín mà thôi, căn bản cũng không có mùi vị gì.

 

Ăn cơm xong, Đường Tam liền yên lặng tìm nơi hẻo lánh ngồi xuống. Còn có hai ngày nữa là kiểm tra huyết mạch. Hắn không quá lo lắng với lần kiểm tra huyết mạch Phong Lang tộc này, nếu như đã dám đến, đương nhiên hắn đã có biện pháp của mình.

 

Ngay vào lúc hắn nhắm mắt nghỉ ngơi, chuẩn bị bắt đầu tu luyện Huyền Thiên Công. Đột nhiên, cảm giác có gì đó làm hắn mở mắt trong vô thức.

 

Đột nhiên, hắn nhìn thấy ở bên cạnh mình có thêm một người. Chính là cô bé cùng thôn với hắn.

 

Bé gái mặc dù nhìn qua có vẻ lớn tuổi hơn hắn, nhưng dáng người của nàng còn gầy hơn so với hắn. Mặc dù trên mặt có hơi bẩn, nhưng tổng thể khuôn mặt vẫn khá xinh xắn.

 

"Ngươi..."

 

Bé gái mở miệng, giọng nói có chút khàn khàn.

 

"Ừm?"

 

Nô lệ con người rất ít khi nói chuyện với nhau, những người trưởng thành thì giao tiếp nhiều hơn một chút. Bởi vì những đứa trẻ này đã không được dậy dỗ đoàng hoàng từ nhỏ, cho nên bọn họ không biết cái gì cả.

 

"Ngươi có thể chứ?"

 

Cô bé nhỏ giọng hỏi.

 

Đường Tam hơi kinh ngạc nhìn nàng, bé gái hạ giọng nói:

 

"Nếu không thể, sẽ, sẽ chết."

 

Nàng đang lo lắng cho ta? Một cảm giác ấm áp vô hình chảy qua tim Đường Tam. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cảm giác ấm áp từ khi đến thế giới này.