Sự Quyến Rũ Chết Người

Chương 29: BỊ HẮN HẠ DƯợC



Mỹ Thanh nghe từng chữ một cứ như sét đánh ngang tai, Kiều Anh Thần... cậu ấy lại là Kiều Anh Duy!

Mẹ cô từng nhắc qua người đàn ông này, cô vốn một từ nghe cũng không thuận tai liền mặc kệ

Nhưng người trước mặt này sao lại trùng hợp đến thế, Mỹ Thanh trợn mắt đẩy tay anh ra khỏi mặt mình nói lớn

"Cậu chính là con trai của ông ấy?"

Anh Duy nhìn Mỹ Thanh cười quyến rũ "Phải, Cậu bất ngờ lắm sao?"

Hô hấp nàng càng ngày càng dồn dập, cơ thể nóng bức khiến cô muốn cởi hết quần áo bên ngoài

Ở nơi tư mật vô cùng cảm thấy khó chịu và trống rỗng, nàng miễn cưỡng đứng vững bước chân

Mỹ Thanh vẫn không lộ biểu cảm không được thoải mái, mà còn dùng ánh mắt đề phòng nhìn anh

"Sớm biết cậu là con ông ấy, tôi còn lâu đến dây dưa như vậy? Nhưng cậu lại biết tôi là con bà ấy... nên muốn tiếp cận dạy tôi một bài học đúng không?"

Vậy mà còn cùng cô làm bao nhiêu chuyện điên rồ, nàng chụm tay thành nấm đấm, liếc nhìn hắn tức giận

"Nếu cả hai người họ biết được người mà cậu quan hệ chính là tôi thì sẽ như thế nào hả?"

Hắn nhếch miệng cười châm chọc, đương nhiên hai gia đình sẽ không bỏ qua cho hai người, không chừng sẽ không sảy ra chuyện cưới nhau

Mỹ Thanh tức giận đi tát một cái vào mặt hắn, hơi thở nặng nhọc

"Đều là cậu cưỡng ép tôi trước! Tôi còn lâu mới nhận cậu là anh trai mình" cô ráng kiềm chế thân thể đi đến nhà vệ sinh

Rượu lúc nãy nhất định có vấn đề, bình thường khi uống cô chẳng bị như vậy... cho dù say cũng chỉ chóng mặt nhưng thứ này thì... không phải

Anh Duy chạy đến nắm cánh tay Mỹ Thanh, cảm giác lâng lâng mát lạnh, bỗng chốc sôi trào một cảm giác trong lòng nàng

"Là cậu bỏ thuốc đúng không? Cậu nhất định muốn tôi thảm hại như vậy!" Giọng nàng yếu ớt

Hắn giả vờ làm kẻ ngốc, miệng lanh lẹ đáp trả "Mỹ Thanh! Cậu tữu lượng không tốt, hay muốn lên gường với tôi nên đổ thừa ông đây bỏ thuốc cậu?"

Lời nói nam tính làm tim cô đập loạn xạ, trên trán bắt đầu chảy vài giọt mồ hôi lạnh, môi đỏ mọng bỗng khô khốc

"Mau buông tôi ra!" Nàng lạnh nhạt né tránh, định bỏ về, nhất định là hắn làm... nếu đã không chịu nhận thì cô chẳng muốn nói nhìu lời

Hắn nhìn hành động đó liền nghĩ thuốc đã phát tác dụng, nhếch miệng cười mờ ám, để xem cô làm thế nào

"Cậu có chuyện gì sao? Tôi chưa nói để cậu đi mà... Tôi còn muốn dẫn cậu tham quan nhà để sau này đến ở không lạ chổ đấy!" Giọng anh trầm, ấm áp dụ dỗ, gương mặt điềm đạm không cấm dục

Mỹ Thanh ôm cổ khó chịu "Không... cậu đừng lo, tôi sẽ không đến ở nhà cậu...!"

"Nhưng người của tôi đến rồi! Cậu không đi tôi cũng khiến cậu đi!"

"Ân!" Âm thanh vang kiều mị, mái tóc dài bay trong gió, gương mặt diễm lệ có chút cực khổ

Nàng bị một người đàn ông thô bạo kéo lên xe chiếc xe Mercedes sang trọng, nàng chỉ biết uống éo mà đi theo hắn

Trên đường đi đến biệt thự, Mỹ Thanh nhào đến túm cổ áo hắn mà năng nỉ

"Anh Duy... cậu cho tôi xuống xe đi! Tôi khó chịu lắm rồi!"

Hắn vươn tay kéo cơ thể mảnh mai vào lòng, khiến Mỹ Thanh ưỡn ngực căng trướng hổn hển

"Khó chịu thế nào... kể tôi nghe!" Hắn không có ý buông tha nàng, còn lấn tới vuốt ve khuôn mặt khiến cô kích thích

Nàng gục đầu thở vào từng hơi ấm vào lòng ngực hắn như sắp nổ tung, gương mặt đỏ hồng mờ ảo như cách một lớp sương, dáng vẻ sắp chết cũng không muốn nhờ vả hắn thêm một lần

Đôi mắt nhoè nước ngay khoé mắt "Đừng chạm vào tôi nữa.... Tôi... đưa tôi đến bệnh viện được không? Xin anh!" Nàng bấu vào vai hắn đau khổ

Cảm giác nóng hừng hực không chỉ giảm mà ngày càng tăng thêm lợi hại, đều là do hắn cứ đụng chạm, cơ thể mát lạnh khiến cô chỉ muốn nhiều thêm

Khi đến biệt thự, hắn dẫn cô bước xuống xe trước sự ngơ ngác của người hầu trong nhà, hôm nay cậu chủ thật có nhã hứng, lâu rồi mới thấy cậu dẫn một người về

************