Sự Quyến Rũ Chết Người

Chương 43: Không được ở lại đây!



"Sao anh lại đến đây? Anh biết nhà Quang Anh?" Nàng lạnh lùng nhìn hắn

"Nói thừa! Nhà ai mà tôi không biết!" Anh tức giận liếc cô một cái

"Anh về đi, bọn tôi không có thời gian tiếp anh!" Giọng nàng khiêu khích, có ý đuổi khéo cậu

Anh Duy không chịu được liền nắm chặt cổ tay cô, giọng lạnh lùng "Em định làm gì với nó!"

Nàng nhìn anh liền bật cười, giọng điệu quyến rũ "Còn làm gì? Đương nhiên là làm tình rồi!" Cô không e dè mà dùng gương mặt diễm lệ nhìn hắn



Lời nói trong miệng thiếu nữ thốt ra càng khiến hắn tức giận, cơ thể nóng rực như muốn thiêu sống nàng

Ánh mắt sắc bén của anh lúc này nhìn nàng rất giống một tên lưu manh, cười chế giễu "Em thiếu đàn ông tới vậy sao? Cũng không biết nhìn người! Tên đó không chừng tới một phút đã bắn!"

"Vậy không phải chứng tỏ tôi quá có sức hút rồi sao? Anh mau về đi! Đừng để Quang Anh gặp được anh!"

Anh Duy nghe xong liền cười đắt ý, vươn tay kéo chặt eo thiếu nữ vào lòng khiến nàng phải nhón chân theo cơ thể săn chắc của hắn, cảm giác sợ hãi như bọn họ đang vụn trộm

"Nếu em cứ nhất quyết muốn ngủ với hắn thì tôi vẫn sẽ ôm như vậy! Tới đó xem em ăn nói thế nào!" Hắn chui đầu vào hõm vai của cô, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng

"Ân!" Nàng uốn éo nắm lấy vạt áo anh "Vậy để xem anh đối phó với bạn gái mình như thế nào? Chẳng phải các người thương yêu lắm sao? Cả trường ai mà không biết! Mới một lúc đã chạy đến ôm ấp tôi nhanh như vậy!"

"Cũng chỉ là qua đường... Em nghĩ tôi sẽ thật lòng à, em không thích thì mai tôi đổi người!"



Mỹ Thanh ghê tởm liền muốn đẩy hắn nhưng cơ thể yếu ớt không phản kháng được đành cao giọng "Không ngủ với anh ấy cũng được! Anh cho tôi 500 triệu đi! Thế nào?" Nàng kiêu ngạo nhìn hắn đề nghị

Anh lạnh giọng coi thường, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng khí chất ngời ngợi "500 triệu! Em đánh giá bản thân cao thế sao? Muốn tôi bỏ tiền ra mà chẳng được lợi lộc gì trong đó!"

Cô thừa biết anh ta sẽ nghĩ cô là loại phụ nữ gì, nhưng liêm sỉ còn quan trọng sao? Bị người khác ức hiếp chưa đủ... hắn còn muốn cô phải làm gì

Nàng nhìn Anh Duy không khỏi mỉa mai, giọng vô cùng kìm nén "Anh tiếc tiền thì thả tôi ra rồi về với bạn gái mình đi! Anh định diễn trò gì nữa? Thấy tôi bị anh quấy rối chưa đủ? Chẳng lẽ tôi không có quyền đề cao giá trị của mình à? Chẳng lẽ bị người ta chơi cho đã rồi nhìn hắn phủi sạch tay chân hả? Hay là bị ức hiếp rồi bỏ thuốc..."

Gương mặt thiếu nữ tức giận khiển trách, nàng còn chưa kịp nói hết thì đã bị giọng nam trầm ấm cắt ngang cuộc nói chuyện, cơ thể cao lớn ôm lấy cô vào lòng như che chở

"Được! Tôi cho em 500 triệu!"

Mỹ Thanh nghe xong liền ngẩn người, cơ thể cô thẳng đứng như khúc gỗ, người con trai này lại đồng ý đưa cô số tiền lớn như vậy? Không phải não có vấn đề đấy chứ!

Nàng nhếch miệng cười khuẩy, giọng dịu dàng nịnh nọt đẩy anh ra khỏi người mình " Anh Kiều đúng là hào phóng, chi ra 500 triệu để tôi không lên giường với bạn trai mình! Tiền anh gửi lúc nào cũng được, muộn nhất là 3 ngày nhé! Vậy tôi không làm phiền các người nữa, anh muốn thì ở lại đợi Quang Anh tắm xong rồi nói chuyện đi!". Mỹ Thanh hỏi

"Tôi cho em thêm 1 tỷ! Ở lại ngủ cùng tôi!" Gương mặt điển trai nghiêm túc, không còn cảm giác đáng sợ

Nàng nghe xong liền ngờ vực, chẳng lẽ hắn biết sai rồi à... Nhưng dù như vậy cô cũng không tha thứ. Dáng vẻ nàng mảnh khảnh khoác hai tay ra sau lưng, lạnh lùng nói "Xin lỗi tôi chỉ lấy số tiền lúc nảy, càng không có nhu cầu để bán mình! Đi trước đây"

Cô nói xong liền một mạch bỏ về, Anh Duy cũng không có ý ở lại nhà tên này, anh chỉ muốn ngang qua đây xem tình hình như thế nào lại không ngờ ngoài dự đoán của mình

Quang Anh tắm rửa sạch sẽ đến lúc ra ngoài không thấy người liền tức giận, lại bị một cô nhóc dụ dỗ rồi bỏ chạy