Sự Quyến Rũ Chết Người

Chương 5: Ham muốn chiếm hữu



Anh đột nhiên ngây người nhìn cô cười cười, giọng anh lạnh nhạt, cặp mắt đen sâu thẳm hút hồn nữ phái

"Lớp trưởng! Cậu thật sự muốn hôn với tôi sao?" Giọng anh trầm, ấm áp, nhìn cô bằng ánh mắt thân thiện, khiến mọi người xung quanh không khỏi ganh tị

"Vậy... Cậu có giúp không hả?"

Sa Ri điềm tĩnh hỏi, nắm lấy tay áo của Anh Duy, dáng vẻ thục nữ, nũng nịu như cần được nuông chiều

Ánh mắt người phụ nữ sắc sảo, hai gò má cô đỏ ửng, có chút ngại ngùng, nhưng gương mặt đầy tự tin rằng... mình có thể quyến rũ được người đàn ông đó,

Ả nhìn anh cười quỷ dị, đúng là người khác khó có thể cưỡng lại sự xinh đẹp đó

Mỹ Thanh nhìn sang có chút nghẹn, tại sao cậu ấy lại không né, cứ phải đứng yên một chổ để cô ta quyến rũ, ngực của anh còn bị ả đặt tay đến

Đột nhiên ánh đèn trong phòng lại chỉa sáng vào hướng bọn họ như tâm điểm, khắp nơi chỉ còn bóng tối. Bởi vì anh cứ im lặng, nên người khác mới lầm tưởng mà làm tới

Đôi mắt Mỹ Thanh mệt mỏi cụp xuống, có thứ gì đó khiến cô phải quay đầu sang chổ khác để không thấy những thứ xấu xa đó... nhưng không được, hình ảnh đó cứ diễn trước mặt cô

Cô chỉ thầm mong trong lòng, làm ơn... đừng hôn cô ấy, nếu không cô sẽ không còn dũng khí để thích anh thật đấy!..

Mỹ Thanh chỉ cần liếc sơ qua, đã nhìn thấu tâm tư của ả, biết thừa Sa Ri cũng thích anh cỡ nào, ánh mắt trìu mến của cô ấy không thể nào giấu đi được sự ham muốn có anh

Cảm giác lúc ấy khó diễn tả, người cô thích... sắp sữa hôn người phụ nữ khác, ánh mắt Anh Duy lơ đãng nhìn sang Mỹ Thanh, cô chột dạ cười tươi như hứng thú, liền quay mặt vội sang chổ khác, góc nghiên vô cùng diễm lệ

Sa Ri bắt đầu nhón chân, đối diện với ánh mắt anh đầy khát vọng, hai cánh tay trắng trẻo, thon dài với chặt lấy bả vai rộng lớn của chàng trai.

Gương mặt thanh tú của cô gần chạm đến môi anh, bỗng anh liền quay mặt sang hướng khác theo phản xạ tự nhiên, cứ như đang đối diện với một thứ đáng sợ

Ở cự ly đó hiện hữu một góc nghiên sắc sảo, đến mức thấy cả sóng mũi cao thẳng, sương quai hàm rõ nét, thẳng xuống cổ là cặp xương quai xanh nam tính

Cánh tay to rắn chắc, các ngón tay thon dài, anh nắm chặt lấy bả vai Sa Ri đẩy ra, giọng nói có chút trầm lạnh nhạt "Này!... Cứ để tôi uống rượu thay cậu đi..."

Nghe xong cô có chút nhăn mặt khó hiểu, anh là người đầu tiên từ chối cô! Chẳng lẽ cô không quyến rũ?

"Sao chứ? Cậu không thích hôn tôi à!"

Anh nhếch miệng cười khổ, giọng nói ôn nhu dịu dàng

"Xin lỗi..! Tôi không muốn cậu mất hình ảnh tốt đẹp trước mặt mọi người!"

Sa Ri lại cười nhìn chàng trai trước mặt "Không quan trọng đâu! Chỉ là một thử thách, cậu đừng căn thẳng như vậy!"

Anh ghé sát mặt Sa Ri lạnh nhạt nói, đôi mắt sắt lạnh không cảm xúc

"Tôi không căn thẳng! Chỉ là không thích đem nụ hôn mình để chơi trò cá cược này, ít ra... cũng tình một đêm thì nó mới đáng nhỉ!" Lời nói anh có ý dụ

Cô không ngờ anh là tên cầm thú như vậy, nhưng không sao! Anh đẹp trai lại bá đạo, đúng kiểu gu cô, chỉ nghĩ tới giống của cô với anh tạo ra thì đúng là tác phẩm tuyệt vời

"Sao cơ? Cậu muốn chúng ta ngay bây giờ hả..."

Sa Ri cười ranh mãnh, nói nhỏ với anh, cô nháy mắt làm tín hiệu

"Thôi bỏ đi! Tôi không phải người lúc nào cũng nghĩ tới chuyện nữa thân dưới!... Chẳng lẽ... cậu thích cái đó à?"

Anh nhếch miệng cười khuẩy, bờ môi hơi đỏ có chút hồng tự nhiên

Cô thở dài mĩm cười và nhìn anh có chút kiêu ngạo, nhưng cũng đủ hiểu ý anh vừa mới nói, nên im lặng không nói thêm từ gì, liền đi về chổ của mình

Trong lòng anh ấy nghĩ cô là loại phụ nữ không ra gì sao? Chỉ biết quyến rũ đàn ông để làm chuyện tình d.ụ.c?

Duy thấy vậy nên cầm ly rượu đầy mới rót, uống một hơi hết sạch, mọi người xung quanh đều hả miệng tiếc nuối, có người thì cười nhạo

Nữ sinh lúc nảy xoay chai bia tỏ vẻ thất vọng, tranh thủ đợi Sa Ri về chổ liền hỏi chuyện

"Sao thế? Đã làm tới bước đó mà cậu ta cũng không để ý tới cậu à?"

"Im đi! Đều do cậu nên tôi mới mất mặt như thế! Đúng là đáng ghét...!"

Sa Ri trông tức giận, gằn giọng trách mắng bạn của mình, nhưng gương mặt vẫn thể hiện sự vui vẻ và xinh đẹp trước đám đông, với cô... hình tượng lớp trưởng mẫu mực và thùy mị mới là quan trọng nhất