Bị Đưa Vào Ổ Sói Phải Làm Sao Bây Giờ

Chương 18: Phiên ngoại 5



01.

Năm thứ hai chó con trở thành Lang Vương áp trại phu nhân, cha vợ Lang Vương đến núi Bắc Giản đón chó con về nhà ngoại thăm người thân. Ban đầu Lang Vương không quá nguyện ý, nhưng nhìn tức phụ nhà mình kích động đến mức hưng phấn, bày ra bộ dáng ngốc manh thì cũng ngầm cho phép.

Tức phụ về nhà mẹ đẻ, Lang Vương đương nhiên phải theo bồi.

Giao phó xong công việc của lang tộc, người cẩu lang liền lên đường.

Xe chạy hơn một tiếng mới dừng ở cửa vườn thú Bình Hải, Lang Vương cảm thấy vợ ngốc của mình nếu có bị cha vợ nó bán đi, chắc nó cũng có liên quan đôi chút.

Đi vào lồng khu xa cách đã lâu, chó con giống như về nhà mẹ đẻ thật, vui hề hề. Phút chốc nhảy vào bơi trong sông nhỏ, phút chốc lại trèo lên núi, chạy đi tìm hang thỏ chơi, chơi mệt rồi lại chạy về trước mặt Lang Vương lăn lộn, lộ ra cái bụng căng tròn. Lang Vương duỗi chân trước xoa bụng cho nó, đăm chiêu nghĩ: Chó ngốc, bị bán thật thì làm sao bây giờ.

02.

Buổi chiều, cha vợ cùng tân hoan… à, là mẹ vợ đến đưa chó con đi kiểm tra sức khỏe.

Lang Vương vốn muốn đi cùng, nhưng cha vợ cứ nháy nháy mắt với nó, muốn nói lại thôi. Lang Vương cảm thấy sự tình có vẻ không đơn giản.

Lang Vương l.iếm li.ếm cổ tức phụ, ủi ủi cái đầu xám nhỏ một cái, không dự định đi cùng nữa.

Chó con lưu luyến cùng mẹ vợ rời đi.

Lang Vương nhìn cha vợ, xem hắn chút nữa muốn giở trò đùa giỡn gì.



Trong phòng xem phim, chiếu bộ GV Nam x Nam đặc sắc tuyệt đỉnh.

Lang Vương vẫn luôn lười biếng nằm chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh hữu thần, đuôi có quy luật đung đa đung đưa.

Bộ phim càng tiến triển, mắt Lang Vương càng sáng quắc, biểu tình cũng trở nên đặc sắc, thậm chí không nhịn được muốn tru một tiếng sói dài.

Lang Vương được mở mang hiểu biết, cha vợ không hổ là cha vợ!

Lang Vương nhất thời không vội vã trở về núi Bắc Giản, có thể ở lại vườn thú lâu thêm một chút cũng được.

03.

Lúc Lang Vương trở về vườn khu, mặt trời đã sắp xuống núi.

Chó con vẫn còn đang tung tăng chơi với thỏ nhỏ.

Lang Vương không thích xem chó con chơi với thỏ, không phải nó ăn dấm mà là nó không nghĩ ra đùa với thỏ thì có gì vui, ngoài trừ thịt không tệ lắm còn lại cũng chẳng có gì đáng nói.

Thế nhưng sau khi được mở mang đầu óc Lang Vương không còn cảm thấy thế nữa. Nó quyết định học đâu thực hành đó, dùng góc độ khác để nhìn nhận vấn đề. Thích chơi với thỏ đúng không, hôm nay tôi sẽ cùng em hảo hảo chơi một lần.

Lang Vương chủ động đi tới trước mặt chó con cùng trêu chọc thỏ.

Chó con tựa hồ không thể tin được, đây thật sự là Lang Ca bình thường hở ra là một chưởng đập chết thỏ nhỏ sao? Hay là vì về nhà mẹ đẻ nên bày ra công phu mê hoặc đại chúng?

Lang Vương nhẹ nhàng đẩy thỏ tới bên người chó con, chó con nhảy lên một cái vồ lấy thỏ nhỏ, vừa muốn biểu đạt thân cận với “đồng bạn” liền kinh hoảng phát hiện mình cũng bị Lang Ca đè xuống.

Tư thế xếp chồng này là định làm gì?

Lang Vương cà cà cổ chó con.

Sao không chơi thỏ nhỏ của em nữa?

Chó con bị Lang Vương cọ cả người đều run lên, móng vuốt buông lỏng, thỏ nhỏ co cẳng bỏ chạy.

Đáng tiếc thỏ vừa chạy một cái liền bị Lang Vương chụp vứt trở lại, chạy nữa, lại ném về… Lông bụng của thỏ nhỏ đều bị vuốt sói làm rụng gần hết.

Còn tiếp tục như vậy sau đó sẽ đến cái bụng thì toi, thỏ nhỏ không dám chạy nữa, vừa mới chuẩn bị ngồi xuống liền nhìn thấy ánh mắt chết chóc của Lang Vương, không thể làm gì khác ngoài ngoan ngoan chui xuống dưới vuốt chó con.

Chó con: Dờ phắc, sao cậu lại trở về rồi, nơi này không thích hợp đâu á—

Thỏ nhỏ: Lang Vương không cho tôi đi, tôi cái gì cũng không biết, cái gì cũng không dám hỏi.

Thỏ nhỏ chợt cảm nhận được trên lưng truyền đến lực chấn động mạnh mẽ, ặc ặc, ta có phải đang ở trong xe đâu, sao không giết quách ta luôn đi!!!

Chó con: A a a a, tui không bao giờ tìm Lang Ca chơi thỏ với tui nữa!!!



Cha mẹ vợ đứng ở ngoài lồng trông thấy cảnh tượng như vậy, hết thảy đều trợn mắt kinh ngạc.

Mẹ vợ: “Anh nói tôi nghe, chúng nó đang làm gì đấy?”

Cha vợ: “Có thể là… threesome ha—”

Mẹ vợ: “Anh có phải đem Lang Vương của tôi đi xem GV không?”

Cha vợ: “Bà xã em nghe anh giải thích. Anh chẳng qua cảm thấy mấy việc này chúng ta phải xử lý công bằng. Đã cho “con trai” xem rồi, nếu không cho “con dâu” xem thì có phải chúng ta hơi bất công không?”

Mẹ vợ: “…” Mấy việc này mà cũng đòi công bằng, anh rõ ràng là làm bậy!!!

04.

Lang Vương nhìn tức phụ trốn mấy ngày trên ngọn núi nhỏ không chịu xuống, nội tâm thập phần tự trách, đều là do nó quá nóng ruột làm sợ tức phụ.

Lang Vương ngậm miếng xương tức phụ thích nhất, rón ra rón ren mò lên núi.

Nó phải chủ động nhận sai, một con sói hiểu được lúc nào cần cúi đầu mới là con sói mang trong mình hoài bão rộng lớn.

Chó con nhận thấy Lang Vương tới gần, lập tức cảnh giác đứng thẳng người, dựng đứng lỗ tai, lông mao đều xù cả lên, đôi mắt trừng lớn, bộ dáng nếu ngài còn dám đến gần em liền từ đây nhảy xuống cho ngài xem.

Lang Vương đứng cách chó con 1 mét, thả khúc xương xuống, một chân vỗ vỗ xuống đất, gọi vợ lại đây ăn.

Chó con thờ ơ không động lòng.

Lang Vương đẩy khúc xương lại gần chó con, nỗ lực thả lỏng cơ mặt, bày ra vẻ ôn nhu dễ gần.

Chó con nghiêng đầu, đuôi đứng thẳng bắt đầu nhẹ nhàng đong đưa, chậm rãi tiến đến phía khúc xương, thấy Lang Vương thật lâu không có động tác mới yên tâm, lớn mật há mồm gặm. (thôi rồi con ơi thế nên nó mới là lang còn con là cẩu đó =)))

Lang Vương thấy chó con hăng say ăn mới thở phào nhẹ nhõm.

Nó dụi dụi đầu vào thân lông xám của chó con, lại liế.m liế.m cái cổ, lỗ tai, đôi mắt, khóe miệng, yêu thích vô cùng.

Chó con: Lang Ca, ngài đừng quấy rầy em gặp xương.

Lang Vương: Tức phụ, em ăn no rồi có phải đến lượt tôi ăn không?

Chó con: Đệch, em còn chưa ăn xong, ngài đừng cọ cọ em!!

Lang Vương: Không sao, em ăn việc em, tôi cọ việc tôi.



Chó con: Má nó, sao chúng ta phải làm trên núi á? Núi này sao rung lắc dữ vậy, có phải chỉ là núi giả khôngggg?

Lang Vương không thèm đáp lại, một lòng một dạ chuyên tâm mở mang bờ cõi. Chỗ này cao, thật kích thích, phim phọt cũng không bằng được ta.

Chó con: Ối ối cẩn thận không ngã xuống bây giờ. Lang Ca, ngài tuyệt đối đừng buông tay!!!



Chó con: Huhuhu, ngọn núi này, có chết tui cũng không lên lần nữa.

05.

Sau vụ ở trên núi đó, Lang Vương thấy chó con cả ngày ngâm trong lòng sông, toàn bộ lông chó đều trương phềnh một vòng. Lang Vương chột dạ, có phải nó làm hơi quá rồi không.

Chân trước Lang Vương vừa bước xuống nước, chó con liền run lên, lần này không chỉ thân thể mà toàn bộ đầu cũng vùi vào trong nước.

Lang Vương càng đau lòng, vốn đã không được thông minh lắm rồi, giờ còn bị ngâm thêm nước phải làm sao bây giờ.

Lang Vương đi tới chó con co rúc lại thành một cục, đẩy đẩy mấy cái, ngậm cổ lôi từ trong nước xách lên.

Chó con nơm nớp lo sợ quay đầu nhìn Lang Vương, Lang Vương liế.m đôi mắt ướt nhẹp của chó con, đầu gác lên gáy, nằm bất động.

Chó con len lén chờ động tác kế tiếp của Lang Vương, kết cục chờ mệt quá, nằm nhoài trước chân Lang Vương, lăn ra ngủ.

Lang Vương gắp chó nhà mình ra khỏi sông, tìm bãi cỏ sạch sẽ hạ cả hai xuống, đặt chó con vào trong lòng mình, chốc chốc lại liế.m láp bộ lông xám ướt đẫm.

Phim gì thì vẫn là thôi vậy, thịt đến miệng từ từ mà ăn, tức phụ nhà mình từ từ mà đi.



Mấy ngày sau.

Chó con: Lang Ca, sao chúng ta chưa về núi Bắc Giản nha?

Lang Vương: Vườn thú rất tốt, em thấy các fan hâm mộ thế nào?

Chó con: Khôngggg, em muốn quay về núi Bắc Giản…

[Toàn văn hoàn]