Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2166: Diệp Bắc Minh không từ chối, cũng không đồng ý.





Giọng Mị Vương nghiêm nghị: "Chàng trai, tôi nhắc nhở cậu một câu".



"Nếu cậu vẫn muốn sống sót, ít nhất thì trước khi thực lực của cậu đủ để tự vệ thì đừng nhắc lại hai chữ kia!"



"Ông nói là hai chữ Hoa tộc?"



Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên sắc bén.



Gào!

Sâu trong những tầng mây vang lên tiếng long ngâm một lần nữa, tia chớp huyết long hung hăng nện xuống đại điện!



Một trận pháp sáng lên, ngăn cản tấn công của huyết long, dập tắt!



Mị Vương giật mình: "Thằng nhóc này, quá tam ba bận!"



"Phép tắc sức mạnh của Thần Quân bao phủ toàn bộ Thần Quốc Hỗn Độn, nếu cậu lại nói ra hai chữ kia, Thần Quân sẽ có thể khóa chặt vị trí của cậu trong chớp mắt!"



"Đến lúc đó, cậu và Mị tộc đều sẽ hoàn toàn diệt vong!"







"Dung nhập vào trong phép tắc sức mạnh? Biến thành lời nói cấm kỵ?"



Trong lòng Diệp Bắc Minh dâng lên một đám lửa giận.



Hoa tộc gần như bị hủy diệt triệt để!



Hiện tại, ngay cả đàm luận cũng là một loại tội sao?



Hai người im lặng hồi lâu.



Mây máu trên bầu trời dần dần tản đi!



Mị Vương cuối cùng cũng mở miệng: "Cậu là người thông minh, tôi đã đoán được tại sao Hoàng Nhi đưa cậu đến Mị tộc".



"Con bé muốn đưa cậu cùng vào bên trong Mị Cảnh, thu hoạch được truyền thừa của tổ tiên, từ đó tiếp nhận ngôi vị Mị Vương!"



"Tôi hi vọng cậu sẽ từ chối con bé!"



Diệp Bắc Minh nhìn Mị Vương: "Ồ? Vì sao?"



"Ông không hi vọng con gái mình kế thừa ngôi vị Mị Vương?"



Mị Vương lắc đầu: "Cho dù có cậu hỗ trợ, tỷ lệ thành công của con bé cũng không quá một phần!"



"Một khi thất bại, con bé sẽ bị Mị Cảnh hút khô tất cả sức mạnh, hoàn toàn biến thành một người bình thường!"



"Với thân phận của con bé, nếu thất bại thì chắc chắn khó tránh khỏi cái chết!"



Sắc mặt Diệp Bắc Minh hơi hòa hoãn lại: "Vì sao ông không nói cho cô ta?"



Mị Vương lại tiếp tục im lặng.



Một lát sau.



"Haiz..."



Ông ta thở dài một tiếng: "Tôi có lỗi với con bé, là tôi hại chết mẹ con bé!"



"Con bé muốn kế thừa ngôi vị Mị Vương cũng vì muốn báo thù cho mẹ mình..."



Diệp Bắc Minh lại lắc đầu nói: "Tôi không biết giữa bố con các ông đến cùng là có mâu thuẫn gì, nếu như là tôi, tôi cũng nhất định phải báo thù cho mẹ mình!"



Mị Vương lại im lặng một lần nữa!



Lại là một tiếng thở dài thật lâu!



"Nếu đã không cách nào ngăn cản, vậy thì cậu toàn lực ứng phó đi!"



Con ngươi Mị Vương co lại, giờ khắc này ông ta không còn là ông già sắp chết, mà là Mị Vương độc bá thiên hạ: "Nhóc con, cậu tên là gì?"



"Diệp Bắc Minh!"



"Được, Diệp Bắc Minh!"



Mị Vương rốt cục nhìn thẳng vào anh: "Nếu như Hoàng Nhi thành công kế thừa ngôi vị Mị Vương, tôi hi vọng cậu đồng ý với tôi một chuyện!"



"Chuyện gì?"



Diệp Bắc Minh không từ chối, cũng không đồng ý.


Mị Vương chân thành nói: "Cưới Nghê Hoàng, làm con rể của Mị tộc chúng tôi!"