Độc Sủng Kiều Thê.... Một Đời Yêu Em

Chương 2



      **Ngài ấy trong đáng sợ quá đi...**

      **Tôi còn tưởng tượng ngài ấy rất đẹp trai nữa là, giờ thì huhu...**

      **Tôi vẫn thích Mặc tổng hơn, ngài ấy đẹp trai quá đi mất, tim tôi đang thổn thức đây này..**

      **Ngài ấy giàu thật, nhưng mà.. mình vẫn nên từ bỏ thì hơn.**

       **Ta hận, ta hận........**

       **Ước mơ làm phu nhân chủ tịch của tôi tan vỡ rồi, tôi không muốn lấy ngài ấy đâu, đáng sợ quá đi mất...**

       **..........**

  Còn có rất nhiều rất nhiều những bình luận không hay khác, đa số điều thất vọng, không một cô gái nào chịu nguyện ý gả cho Vũ Liên Hách cả...

  Ở một nơi khác....

Ngay lúc này tại sân bay Giang Thành, một dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt xinh đẹp đến kiêu sa, làn da trắng hồng tôn lên từng đường cong trên cơ thể....

 Kiều Uyển Đình ngay khi vừa nhận xong tắm bằng tốt nghiệp ở nước ngoài, liền lập tức đặt vé máy bay để về nước ngay....

 Lần này quay về Kiều Uyển Đình không thông báo cho ai biết cả, cô đặc biệt muốn cho mọi người một bất lớn...

  Kiều Uyển Đình nhanh chóng kéo vali ra phía ngoài bắt taxi, trong lòng không ngừng háo hức muốn gặp mọi người....

   Cô gái xinh đẹp này không ai khác chính là Kiều Uyển Đình, năm nay vừa tròn hai tư tuổi, con gái độc nhất của Kiều gia...

   Từ nhỏ Kiều Uyển Đình đã sống trong tình yêu thương của ba mẹ, luôn được bao bọc, che chở giành hết những gì tốt nhất cho cô...

   Nhưng cũng không vì vậy mà khiến cho Kiều Uyển Đình trở nên cao ngạo, xem thường người khác...

   Trái lại Kiều Uyển Đình luôn biết quan tâm, giúp đỡ những người khác, ngay cả những giúp việc trong nhà, cô cũng chưa từng la mắng một ai cả...

   Ngay từ khi còn nhỏ, Kiều Uyển Đình thường là tâm điểm của bọn bắt cóc tống tiền, cô cũng không ít lần may mắn thoát chết..

   Sau những lần như vậy, thay vì sợ hãi, trốn tránh ở nhà, Kiều Uyển Đình lại rất quật cường, cô quyết định đến gặp ba mình để xin được học võ...

   Chỉ khi cô biết võ thì mới có tự bảo vệ chính mình, cũng như những người thân yêu bên cạnh...

        **Ba con có thể xin phép người, cho con được học võ không ạ...**

        **Nếu như con biết một chút võ nghệ, sau này có thể tự bảo vệ bản thân, càng không khiến ba mẹ phải luôn phập phồng lo sợ, lo lắng con sẽ bị kẻ xấu bắt cóc nữa..**

  Mà ông Kiều sau khi nghe thấy những lời này của Kiều Uyển Đình, không từ chối mà lập tức đồng ý ngay....

         **Được ba đồng ý, ba sẽ tìm cho con một thầy giỏi để con học võ..**

         **Nhưng một khi đã chấp nhận học rồi, thì con không được phép bỏ ngang đâu đấy...*

   Ông Kiều lo ngại Kiều Uyển Đình sẽ không thể chịu đựng được khó khăn, lại buông bỏ giữa chừng, nên đã nhắc nhở cô...

         **Ba, việc này người cứ yên tâm, con gái sẽ không làm người phải thất vọng đâu..**

    Thời gian thấm thoát trôi qua nhanh, bé gái năm nào bây giờ đã trưởng thành, trở thành một cô gái xinh đẹp....

    Đúng vào năm Kiều Uyển Đình vừa tròn mười tám tuổi, ông Kiều đã tổ chức một buổi lễ trưởng thành cho cô...

    Song song với buổi lễ trưởng thành của Kiều Uyển Đình, cũng là buổi lễ đính hôn của Kiều Uyển Đình và Lâm Hàn....

    Cả hai quen biết nhau từ mười năm trước, cũng được xem là thanh mai trúc mã, khi hai nhà nằm cạnh nhau...

    Hai đứa trẻ ngày ngày lớn lên cùng nhau, tình cảm cũng dần dần nảy sinh...

    Hai nhà Kiều_Lâm kết thông gia khiến cho cả Giang Thành được phen kinh ngạc, đây cũng được xem là hai gia đình giàu có nhất nhì thành phố này...

    Bây giờ lại kết thông gia với nhau, có phải sẽ càng ngày càng lớn mạnh thêm rồi....

    Một tuần sau khi buổi lễ đính hôn diễn ra, Kiều Uyển Đình lập tức xách vali lên máy bay ra nước ngoài du học...

     Lâm Hàn không đi cùng mà chọn ở lại, vừa học vừa phụ giúp ba mẹ một số việc ở công ty, đợi khi Kiều Uyển Đình quay về sẽ tổ chức lễ cưới...

    Kiều Uyển Đình cũng rất tin tưởng vào tình cảm của Lâm Hàn giành cho mình, chấp nhận việc yêu xa....

    Máy bay vừa cất cánh chưa bao lâu, nụ cười trên khóe miệng của Lâm Hàn ngay lập tức thay đổi, hắn ta vui vẻ nhanh chóng lái xe đến chỗ tình nhân để ân ái....

    Sang nước ngoài, Kiều Uyển Đình không muốn dùng đến thân phận tiểu thư cành vàng lá ngọc của mình để đi học...

    Càng không muốn dùng quá nhiều tiền của ba mẹ để tiêu sài, vì Kiều Uyển Đình hiểu rõ để kiếm được tiền ba mẹ cũng phải rất vất vả...

    Nếu đã sang đây rồi, vậy thì Kiều Uyển Đình cũng nên tự lập hơn một chút, tự mình đi làm thêm để mua một số đồ dùng cần thiết....

    Kiều Uyển Đình học ở đây cũng đã được hơn một năm, nhưng lại chẳng có một người bạn thân thiết nào cả...

    Tất cả mọi người đều xem thường, nghĩ rằng Kiều Uyển Đình là một cô gái nghèo khó, dùng mọi cách vào đây học là vì muốn trèo cao...

    Bởi vì ngôi trường này đa phần đều là những công tử, tiểu thư của gia đình quyền quý vào đây học...

    Trong khi đó Kiều Uyển Đình lại chẳng màn quan tâm đến việc bọn họ nghĩ gì về mình, cô chỉ chăm chú vào việc học...