Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 1248: Chiến với lớp năm ba(1)



Buổi giao lưu với lớp năm ba chia làm 10 điểm.

3 trận đấu đơn mỗi trận 01 điểm, 1 trận đấu đôi tổng cộng 02 điểm, trận đoàn chiến 7 người tính 05 điểm. Trận đấu cuối cùng, thắng bại chiếm 03 điểm, biểu hiện chiếm 02 điểm. Muốn giành được thắng lợi của trận giao lưu, nhất định phải giành được từ 6 điểm trở lên mới được. Nói cách khác, bất luận tham gia trận đấu đều phải hết sức lấy được 1 điểm.

Không giống với trận đấu giữa lớp năm nhất - năm hai lần trước, trận giao lưu lần này, hấp dẫn sự quan tâm của mỗi một lớp của Ngoại viện.

Lớp năm ba các thành viên tham dự năm nhất – năm hai liên hợp khiêu chiến cũng có thu thập chút thông tin tình báo, bọn họ ngồi lại với nhau an bài chiến thuật.

Buổi chiều, trận đấu giữa năm ba và liên quân năm nhất – năm hai chuẩn bị bắt đầu. Trên khu vực khách quý, Viện trưởng Ngoại viện Thái Mị Nhi từ rất sớm cũng đã đến rồi. Thánh Linh Đấu La – Nhã Lỵ cũng tự mình xuất hiện còn có một loạt các vị lão sư của Ngoại viện nữa. Về phương diện Nội viện, Xích Long Đấu La – Trọc Thế cùng Sí Long Đấu La – Phong Vô Vũ đều đến. Mục đích chủ yếu của bọn họ, tự nhiên là đến xem Đường Vũ Lân.

- Đều chuẩn bị xong chưa?(Vũ Trường Không)

Vũ Trường Không thấy học viên cả ba năm đều chuẩn bị liền tuyên bố trận đấu đầu tiên.

- Trận đấu đơn đầu tiên, Nguyên Ân Dạ Huy xuất chiến. Chúng ta cũng không biết đối phương bài binh bố trận như thế nào, nhưng trận đấu này, ngươi phải đem hết toàn lực. Không cần quan tâm đến đoàn chiến ở phía sau, phải cố gắng hết sức để chiến thắng đối thủ. Trận thứ hai Diệp Tinh Lan, Vũ Ti Đóa trận thứ ba.(Vũ Trường Không)

- Nguyên Ân, Diệp Tinh Lan, Vũ Ti Đóa. Ba người dùng chiêu thức mà ta đã từng chỉ dạy sẽ tăng cao cơ hội chiến thắng.

Tam nữ nghe Đường Long dặn dò liền gật đầu.

Về phía lớp năm ba, chủ nhiệm lớp là một người phụ nữ trung niên, Tống Lâm, Nhị Tự Đấu Khải Sư, là giáo viên kỳ cựu của Ngoại viện. Lớp năm ba là do cô một tay dẫn dắt.

- Trận đầu, Ngô Duệ, ngươi lên đi. Thoái mái mà đánh.(Tống Lâm)

Ngô Đuệ sở hữu Võ Hồn – Thiên Thư, Hồn Lực đạt tới 48 cấp, là thành viên của nhóm 7 người mạnh nhất lớp năm ba, Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư nhưng luận về sức chiến đấu cá nhân một chọi một, hiển nhiên không phải là người mạnh nhất.

Tống Lâm không muốn quá mức chèn ép liên quân năm nhất – năm hai tại buổi giao lưu, có điều dưới cái nhìn của cô phía năm nhất – năm hai muốn chiến thắng Ngô Duệ cũng là vô cùng khó khăn.

Thái Nguyệt Nhi bước tới một bước liền đứng ở hư không, Thái Nguyệt Nhi đảm nhiệm trọng tài.

- Học viên hai bên tham gia trận đấu đơn đầu tiên ra sân.(Thái Nguyệt Nhi)

Hai thân ảnh phóng lên Luận Bàn Lôi nhất thời gây nên toàn trường xôn xao.

- Lớp năm ba, Ngô Duệ.(Ngô Duệ)

- Lớp năm hai, Nguyên Ân Dạ Huy.(Nguyên Ân Dạ Huy)

Ngô Duệ nhìn thấy Nguyên Ân Dạ Huy liền nói nhiều, Thái Nguyệt Nhi đứng ở bên cạnh ra hiệu cho trận đấu bắt đầu.

- Học đệ, cẩn thận nha…(Ngô Duệ)

Ngô Duệ chưa nói dứt câu, Nguyên Ân Dạ Huy đã động, chân trái đột nhiên giẫm lên mặt đất một cái, cả người liền bắn lên như đạn pháo, đang ở không trung, đột nhiên biến lớn.

- Đệ Tam Hồn Kỹ – Kim Cương Thái Thản.(Nguyên Ân Dạ Huy)

Nguyên Ân Dạ Huy từ giữa trời tung một quyền, hung hãn đập xuống. Nắm đấm còn chưa tới, một luồng ác phong vậy mà đã phả thẳng vào mặt. Ngô Duệ đối với mình tự tin vẫn có, ở trước mặt hắn, ánh sáng lóe lên, một quyển sách có màu xanh lam liền xuất hiện ở trước người.

Võ Hồn – Thiên Thư trang sách tự nhiên chuyển động, mở ra tờ thứ nhất, nhất thời, vô số dây leo từ này bên trong quyển sách này chen chúc mà ra, nhanh chóng hướng về Nguyên Ân Dạ Huy triển khai quấn quanh. Nguyên Ân Dạ Huy ở trên không trung căn bản không có chỗ mượn lực né tránh nhưng nàng không muốn né tránh, nấm đấm vẫn đánh về phía Ngô Duệ.

- Không sáng suốt hành vi đâu, học đệ.(Ngô Duệ)

Ngô Duệ tuy cà nhớt với Nguyên Ân Dạ Huy nhưng trong tay Thiên Thư lại lật thêm một tờ, ánh sáng lóe lên, hắn cứ như vậy biến mất không còn tăm hơi. Một cái chớp mắt tiếp theo đã xuất hiện ở ngoài 10 mét, tránh thoát khỏi một đòn của Nguyên Ân Dạ Huy mà từng cây dây leo thô to này, cũng đã quấn quanh lên thân thể Nguyên Ân Dạ Huy.

Đường Long nhìn Ngô Duệ dịch chuyển ra 10m né tránh công kích của Nguyên Ân Dạ Huy liền dùng cường hãn Tinh Thần Lực của mình xuyên qua Luận Bàn Lôi liên kết với Nguyên Ân Dạ Huy cung cấp cho nàng thông tin về Võ Hồn của Ngô Duệ. Thái Nguyệt Nhi bản thân làm trọng tài đã phát giác được có cường đại Tinh Thần Lực chui vào Luận Bàn Lôi, nàng tính lần theo Tinh Thần Lực để tìm kẻ can thiệp thì Tinh Thần Lực đã biến mất.

Nguyên Ân Dạ Huy cơ thể bị từng cây từng cây dây leo quấn quanh liền cấp tốc siết chặt.

- Hừ! Đệ Nhất Hồn Kỹ – Thái Thản Chi Lực.(Nguyên Ân Dạ Huy)

Cánh tay tráng kiện hữu lực thoáng giãy dụa mãnh liệt, cùng với đó là thanh âm xé rách liên tiếp vang lên, những cây dây leo này mau chóng bị chấn đứt. Kim Cương Thái Thản lại thêm Thái Thản Chi Lực. Từ sức mạnh thuần túy mà nói, ở Ngoại viện của Sử Lai Khắc học viện, người có thể sánh ngang cùng với Nguyên Ân Dạ Huy cũng chỉ có Đường Vũ Lân lúc sử dụng Hoàng Kim Long Thể và Đường Long.

Ngô Duệ thấy Nguyên Ân Dạ Huy kéo đứt dây leo liền thả ra một đống lớn dây leo chen chúc mà ra, số lượng lần này so với lần trước càng nhiều hơn, phô thiên cái địa nhào về phía Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dạ Huy không có hốt hoảng trước lời nói của Ngô Duệ, nàng hướng thẳng Ngô Duệ đấm ra và phát động Không Khí Pháo, công kích nháy mắt tới trước mặt làm cho Ngô Duệ sợ hết hồn nhưng sách trong tay hắn lại lật sang trang khác mà ở trước người hắn một tấm giương xuất hiện.

Một cái chớp mắt tiếp theo, ngay khi Không Khí Pháo sắp đến trước mặt hắn lại đột nhiên quay lại, bắn ngược về phía Nguyên Ân Dạ Huy. Không Khí Pháo bắn ngược về phía mình, Nguyên Ân Dạ Huy bị dây leo ảnh hưởng, độ linh hoạt của thân thể có hạn, chỉ có thể tung thêm một quyền, hóa giải Không Khí Pháo của mình.

Đôi mắt Nguyên Ân Dạ Huy lóe lên tử quang, thân thể nàng nháy mắt thu nhỏ lại sau đó phần lưng có đôi mắt duỗi ra đồng thời có chùm hỏa diễm màu tím than đột nhiên từ trên người nàng bay lên, dây leo chung quanh mau chóng bị thiêu đốt.

Chỉ một cái chớp mắt, Nguyên Ân Dạ Huy thân hình đã xuất hiện trước mặt Ngô Duệ.

- Bà mịa, nam biến thành nữ.(Ngô Duệ)

Ngô Duệ dựa vào Thuấn Di né tránh Nguyên Ân Dạ Huy công kích mà bản thân phát động cái khác Hồn Kỹ, một vệt kim quang lóng lánh từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi vào trên người Nguyên Ân Dạ Huy. Tình cảnh quái quỷ xuất hiện, trên thân thể Nguyên Ân Dạ Huy, cấp tốc tách ra thêm một phân thân của nàng nhưng mà thân ảnh này ngoại trừ không có ánh mắt linh động như Nguyên Ân Dạ Huy, những thứ còn lại đều giống y hệt hình tượng hiện tại của nàng.

Đường Long: Dạ Huy dùng Đọa Lạc Ma Kiếm tản ra Hắc Ám Chi Lực ăn mòn đồng thời Hồn Kỹ của ngươi hạn chế hành động đối thủ.

Đường Long ở bên ngoài hợp thời dùng Tinh Thần Lực chỉ đạo Nguyên Ân Dạ Huy tác chiến. Nguyên Ân Dạ Huy tuy kinh ngạc trước Hồn Kỹ của Ngô Duệ nhưng nàng khi nghe Đường Long hướng dẫn liền làm theo.

- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Hắc Ám Thiên Mạc.

Đọa Lạc Ma Kiếm phía trên tản ra đại lượng Hắc Ám Chi Lực lao thẳng tới ‘Nguyên Ân’ đem ăn mòn đồng thời Hắc Ám Thiên Mạc cũng cùng một lúc hạ xuống. Ở bên trong Hắc Ám Thiên Mạc, Ngô Duệ vận dụng Thuấn Di sẽ phải chịu ảnh hưởng ở một trình độ rất lớn, bởi vì bất luận hắn thuấn di đến nơi nào đều sẽ ngay lập tức bị Nguyên Ân Dạ Huy phát hiện.

Trong lòng Ngô Duệ tràn ngập khiếp sợ, tình báo liên quan tới Nguyên Ân Dạ Huy thì lớp năm ba có thu thập nhưng bọn hắn vạn phần không ngờ Nguyên Ân Dạ Huy là nữ và sở hữu Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ. Bình thường, trách một chút hiểu lầm không cần thiết nên Nguyên Ân Dạ Huy tận lực che dấu bản thân là nữ đồng thời sở hữu Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ.

Ngô Duệ bị Nguyên Ân Dạ Huy buộc phải dùng tới át chủ bài, Thiên Thư lặng yên phóng to mấy lần, vầng sáng kỳ diệu bao phủ xuống, Ngô Duệ lại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Từng dải bạch quang màu trắng từ nơi ngực hắn bắn ra bay khắp trời, nhất thời từng khối Đấu Khải bám vào người hắn.

Thiên Thư trước mặt, chuyển động nhanh như tia chớp. Dây leo tráng kiện hơn lúc trước ít nhất phải 1/3 nhanh chóng tràn ra, trong khoảnh khắc bao trùm toàn bộ đài thi đấu, giống như một cái lưới lớn vậy, bao trùm lấy Nguyên Ân Dạ Huy.

Nguyên Ân Dạ Huy hừ lạnh một tiếng, ngửa mặt lên trời hú lên một tiếng thật dài, hào quang màu tím than trên người đột nhiên trở nên cường thịnh, một đạo tử quang phóng lên trời. Khí tức trên người nàng nhất thời trở nên âm u, hai cánh sau lưng trở nên to lớn, một đôi con mắt đã biến thành màu tím đậm. Sau lưng, đạo bóng mờ đen kịt mang theo tử quang nhất thời tái hiện ra.

- Đệ Tam Hồn Kỹ – Đọa Thiên Sứ Giáng Lâm.(Nguyên Ân Dạ Huy)

- Có Đấu Khải phụ trợ, năng lực sử dụng Hồn Lực của ta so với lúc trước tăng gấp đôi, thực lực của Phục Chế Thể cũng thuận đó theo tăng lên. Coi như Hắc Ám Thiên Mạc của ngươi cũng không cách nào hạn chế ta thuấn di. Hơn nữa, năng lực Thuấn Di của ta có tính liên tục, ở trong chiến đấu, có thể thuấn Di liên tục cũng đã đủ để giúp ta có năng lực sinh tồn mạnh mẽ.(Ngô Duệ)

- Ngươi không thể thắng được ta, nhận thua đi, tiết kiệm chút thể lực, nói không chừng những trận thi đấu phía sau còn có tác dụng.(Ngô Duệ)

Nguyên Ân Dạ Huy chém nát Phục Chế Thể trước mặt mình sau đó khựng người lại, một vòng Hồn Hoàn đen kịt như mực từ dưới chân Nguyên Ân Dạ Huy dâng lên. Phục Chế Thể xông tới Nguyên Ân Dạ Huy khi dung nhập vào trong bóng tối liền biến mất. Trong khi Ngô Duệ còn đang ngơ ngác, Thiên Thư cấp tốc chuyển động, lại là một đạo ánh sáng phục chế hạ xuống. Thế nhưng, khi đạo ánh sáng phục chế này rơi vào trên người Nguyên Ân Dạ Huy, Phục Chế Thể lại không hề xuất hiện.

- Đồng Hóa, nàng Võ Hồn khi kết hợp với Hồn Linh có khả năng đồng hóa bất kỳ công kích thuộc về Hắc Ám hệ. Ngô Duệ một trong Hồn Kỹ bị nàng khắc chế gắt gao.

Từng đạo lôi điện màu tím than quay chung quanh trường kiếm, lấp lóa. Hai con mắt của Nguyên Ân Dạ Huy hiện ra một màu tím thâm thúy. Ở trên bả vai nàng, không biết từ lúc nào đã có thêm một vị thiên sứ màu tím có ba đôi cánh đang vỗ một cách nhẹ nhàng. Ánh mắt của nó thậm chí còn ngập tràn ánh sáng khát máu.

- Giây phút nàng gọi ra Hồn Linh – Hăc Ám Thiên Sứ thì Ngô Duệ không có cơ hội phản công.

Ám Hắc Ma Kiếm chém một kiếm vào hư không, ánh sáng trên Luận Bàn Lôi đột nhiên trở nên vặn vẹo. Ngô Duệ ngơ ngác biến sắc, vừa định thuấn di nhưng cũng phát hiện ra, kỹ năng Thuấn Di của hắn đã mất đi hiệu lực.

Ngô Duệ cảm ứng được nguy cơ giáng lâm, hắn bắt chéo hai tay trước người.

Coong

Ám Hắc Ma Kiếm mạnh mẽ phách trảm vào người Ngô Duệ, hắn toàn thân bị tử sắc lôi quang bao phủ. Sáu khối Đấu Khải màu trắng trên người hắn tỏa sáng, cố hết sức để chống đỡ và hóa giải uy năng của chiêu kiếm. Ngô Duệ không có Đấu Khải e rằng Ám Hắc Ma Kiếm bổ tới khiến hắn thảm bại.

Uỵch

Nguyên Ân Dạ Huy mượn nhờ Hắc Ám Thiên Mạc che chở lặng lẽ tiếp cận Ngô Duệ sau đó hai đầu gối chấn thẳng vào nơi ngực của Ngô Duệ, cường thế nện hắn xuống mặt đất, mũi của Ám Hắc Ma Kiếm trong tay chỉa thẳng xuống nhắm vào ngực Ngô Duệ.

- Kết thúc.(Thái Nguyệt Nhi)

Hai cánh sau lưng Nguyên Ân Dạ Huy đập động, từ trên người Ngô Duệ lơ lửng bay lên. Lại là một cú vỗ cánh, nàng lùi về sau 10 mét, chậm rãi rơi xuống đất. Đường Long xông lên Luận Bàn Lôi, bàn tay đặt lên bả vai của nàng, Kiếm Khí từ Võ Hồn – Đế Long Kiếm tràn vào thể nội của Nguyên Ân Dạ Huy trợ giúp nàng áp chế Tà Khí trong người.

Những người khác không nhận ra nhưng Đường Long rõ ràng phát giác được Nguyên Ân Dạ Huy đang cực khổ áp chế Tà Khí trong người đang sôi trào khi vận dụng tới Hồn Linh – Đọa Lạc Thiên Sứ.

- Trận đầu, liên quân lớp năm nhất – năm hai, thắng!(Nguyên Ân Dạ Huy)

Tống Lam hai mắt híp lại, xoay người nhìn về phía Diệp Ngộ.

- Trận thứ hai, ngươi lên đi.(Tống Lâm)

Ở phía liên quân lớp dưới bên này, ánh mắt Vũ Trường Không nhìn về phía Vũ Ti Đóa và Diệp Tinh Lan.

- Vũ lão sư, để em lên đi.(Vũ Ti Đóa)

- Phát huy ra năng lực của chính ngươi là được rồi. Không nên liều lĩnh.(Vũ Trường Không)

- Vâng.(Vũ Ti Đóa)

Diệp Ngộ bước lên Luận Bàn Lôi nhìn thấy Vũ Ti Đóa thì đôi mắt sáng lên.

- Chào học muội, ta là Diệp Ngộ của lớp năm ba.(Diệp Ngộ)

- Vũ Ti Đóa, lớp năm nhất.(Vũ Ti Đóa)

- Bắt đầu.(Thái Nguyệt Nhi)

Song phương đồng thời động, trên Luận Bàn Lôi lại như là xuất hiện hai tia chớp. Nháy mắt, Diệp Ngộ bạo phát ra tốc độ làm chấn kinh người xem, hắn đã tới trước mắt Vũ Ti Đóa. Vũ Ti Đóa cũng giật mình trước tốc độ mà Diệp Ngộ bày ra nhưng nàng cấp tốc lấy lại phản ứng phát động Hồn Kỹ của mình.

Vũ Ti Đóa khéo léo hơi nghiêng người dùng tay đánh vào cánh tay của Diệp Ngộ làm hắn lệch hướng đồng thời thân thể mượn nhờ U Minh Đột Thứ bạo phát tốc độ kéo dãn khoảng cách. Diệp Ngộ cũng đã đến một đầu khác của Luận Bàn Lôi, mãi cho đến khi tiếp cận đường biên của đài thi đấu mới thay đổi phương hướng, vẽ ra một đường vòng cung, lần thứ hai quay đầu phóng thẳng về phía Vũ Ti Đóa.

- Tốc độ của hắn nhanh nhưng không đủ linh hoạt.(Đường Vũ Lân)

- Hắn quả ỷ vào tốc độ cao di động dẫn tới buông tha sự linh hoạt. Nếu trên chiến trường đụng phải Mẫn Công hệ Hồn Sư biết cách tác chiến hoặc chêch lệch về Hồn Lực thì hắn bại rất thảm.

Đường Long lại chơi gian dùng Tinh Thần Lực của mình cùng Vũ Ti Đóa trao đổi thông tin, Thái Nguyệt Nhi cũng khóa chặt được Đường Long gian lận nhưng nàng không có vạch trần, dù nàng có vạch trần thì Đường Long một mực cãi chày không thừa nhận thì nàng không làm gì được. Dù sao, tại hiện trường chỉ có mình nàng là cảm ứng được Đường Long thả ra Tinh Thần Lực.

Vũ Ti Đóa có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, sau khi cảm giác được không ổn, trước tiên đưa ra phán đoán tinh chuẩn, không chính diện liều mạng với Diệp Ngộ. Vũ Ti Đóa thân thể phát sinh thay đổi, thân thể của nàng bỗng nhiên cao thêm mấy phần, thân thể mềm mại trở nên cường tráng hơn, mái tóc dài biến thành hai màu trắng đen xen kẽ, nơi cổ cũng có một bộ lông lặng yên xuất hiện. Đôi cánh tay nàng nở lớn thấy rõ, trở nên tráng kiện.

Ánh sáng trắng dìu dịu lấp loá, hai tay của Vũ Ti Đóa giang ra, hổ trảo mang theo những lưỡi dao sắc bắn ra, một tầng bạch quang như ẩn như hiện. Lần này nàng không lại tiếp tục lẩn tránh mà chủ động đợi Diệp Ngộ lao tới.

Ầm

Vũ Ti Đóa bị Diệp Ngộ húc lùi về sau, trượt dài một đoạn mới đứng vững nhưng thế công của Diệp Ngộ thành công bị nàng ngăn lại. Diệp Ngộ hét lớn một tiếng, ánh sáng ngọn lửa trên người một lần nữa bắn lên, lần này, hỏa diễm màu vỏ quýt đã biến thành màu xanh biếc. Nhất thời, nhiệt độ đột nhiên tăng cao. Dù đứng cách hắn tận mười mấy mét, Vũ Ti Đóa cũng có thể cảm nhận được một luồng khí lưu nóng rực phả vào mặt.

Vũ Ti Đóa trên người sáng lên Đệ Tam Hồn Hoàn, bộ lông trên người đã đột nhiên biến thành màu vàng tươi sáng rực, thân thể cũng trở nên cường tráng hơn mấy phần so với lúc trước. Vũ Ti Đóa đạp mạnh Luận Bàn Lôi hướng thẳng Diệp Ngộ xông tới, thân hình Diệp Ngộ lóe lên lại không nhằm vào Vũ Ti Đóa mà nhanh chóng tại lao nhanh ở trên Luận Bàn Lôi.

Vũ Ti Đóa nhíu mày, nàng dựa vào Kenbushoku Haki được Đường Long chỉ bảo bắt được công kích quỹ tích của Diệp Ngộ. Giây phút Diệp Ngộ xuất hiện trước mặt nàng và xông thẳng tới thì trước người nàng hóa thành đen tuyền.

Đường Long: Ti Đóa, Võ Hồn – Hỏa Diễm Thân Thể của hắn về bản chất vẫn là Nguyên Tố Chi Lực. Diệp Ngộ đem cơ thể rơi vào trạng thái bán nguyên tố của Hỏa Diễm Thân Thể vẫn bị Busoshoku Haki khắc chế.

Vũ Ti Đóa: Ta phải làm như thế nào?

Đường Long: Vận dụng Đấu Khải kết hợp với Busoshoku Haki là có thể đả thương hắn.

Vũ Ti Đóa hai tay đồng thời giang rộng ra, hai vệt sáng bắn ra, rơi vào trên hai cánh tay nàng. Hai khối Đấu Khải bàn tay và cẳng tay trắng noãn mang theo hoa văn màu vàng nhạt bao trùm ở trên hai cánh tay nàng. Tiếp đó là hai khối Đấu Khải khác từ trong nhẫn trữ vật được tung ra, là Đấu Khải bao trùm lấy phần vai nàng.

Oanh

Diệp Ngộ bị quán tính của tốc độ khi Vũ Ti Đóa gọi ra Đấu Khải không hãm được thân hình đụng vào Vũ Ti Đóa bị đàn hồi trở về. Vũ Ti Đóa bắt lấy thời cơ đổi sang Võ Hồn – U Minh Linh Miêu lợi dụng tốc độ tiếp cận sau đó dùng vuốt mèo phủ thêm Busoshoku Haki đánh vào người Diệp Ngộ.

Diệp Ngộ mắt thấy U Minh Đột Thứ sắp rơi vào trên người mình, trên người hắn có sự biến hóa. Ngọn lửa màu xanh biếc đã đột nhiên biến thành màu xanh thẳm, nhiệt độ từ nóng rực đột nhiên thu lại.

Khang

Rẹt Rẹt

Đồng dạng, Diệp Ngộ cũng gọi ra Đấu Khải, hai tay được Đấu Khải bao phủ cùng vuốt mèo va chạm vào nhau. Diệp Ngộ mượn nhờ phản lực từ vụ va chạm mà tiếp tục chạy vòng quanh Luận Bàn Lôi và gọi ra toàn bộ Đấu Khải mà bản thân sở hữu nhưng Thái Nguyệt Nhi tinh tường thấy được Đấu Khải ở tay của Diệp Ngộ để lại 5 đạo vết cào.

Hai mắt Vũ Ti Đóa sáng lên, là một loại ánh sáng tịch mịch. Trên người nàng, 4 khối Đấu Khải cũng đồng dạng toả sáng rực rỡ, hóa thành một đạo lưu quang, tạo thành quang văn khắc thẳng vào trên cơ thể nàng. Ánh sáng lập lòe, U Minh Bạch Hổ hư huyễn đột nhiên xuất hiện. So với trước đây, U Minh Bạch Hổ lớn hơn một chút, nhìn qua cũng càng thêm ngưng thực hơn.

Uỳnh

U Minh Bạch Hổ nâng lên hổ trảo nhằm vào Diệp Ngộ đang lao tới một cái tát hồ đi qua đem Diệp Ngộ đập bay. Hai chân trước của U Minh Bạch Hổ đã được giáp trụ bao phủ hoàn toàn, thật bất ngờ chính là 4 khối Đấu Khải kia của Vũ Ti Đóa.

Diệp Ngộ bị Vũ Ti Đóa tát làm cho thất điên bát đảo, choáng váng đầu óc. Vũ Ti Đóa lấn người mà lên, triển khai điên cuồng tấn công. Vũ Ti Đóa bắt lấy nhược điểm của Diệp Ngộ điên cuồng tấn công làm hắn khổ sở cực kỳ. Thời điểm Diệp Ngộ mắt thấy U Minh Bạch Hổ xuất hiện ở phương hướng mà mình ắt phải chạy tới, hắn đã biết ngay chính mình gặp phiền phức.

Diệp Ngộ quyết định liều mạng một lần, thân thể dưới tác dụng của Đấu Khải tại trên không trung cuộn thành một đoàn hung hãn đâm vào U Minh Bạch Hổ. Một tầng quang diễm vặn vẹo không cách nào phân biệt được màu sắc bốc lên từ trên người U Minh Bạch Hổ, thân thể của nó trong nháy mắt liền trở nên càng thêm hư huyễn nhưng dưới ảnh hưởng của tầng quang diễm kia, hai con mắt của U Minh Bạch Hổ lại trở nên sáng sủa dị thường.

Ầm

Tiếng nổ kịch liệt vang vọng khắp lôi đài. Thân thể cao lớn của U Minh Bạch Hổ hầu như là trong nháy mắt tan vỡ, hóa thành vô số lưu quang, một lần nữa hội tụ trở lại thành Vũ Ti Đóa, bay ngược ra sau. Đường Long lao lên Luận Bàn Lôi từ phía sau tiếp được Vũ Ti Đóa dùng tới tá lực đả lực tháo đi toàn bộ lực trùng kích mà thân hình vẫn lù lù bất động bế lấy Vũ Ti Đóa.

Diệp Ngộ càng thêm không thể tả, lồng ánh sáng trên người Diệp Ngộ bị phá nát, cả người bắn ra ngoài cứ như đạn pháo, đập thẳng vào vòng phòng hộ của Luận Bàn Lôi, đàn hồi ngược trở lại, mạnh mẽ đập xuống đất.

- Lớp năm nhất, Vũ Ti Đóa, thắng!(Thái Nguyệt Nhi)

Kỳ thật, Vũ Ti Đóa vs Diệp Ngộ là song phương lưỡng bại câu thương. Diệp Ngộ với 8 khối Đấu Khải trong nháy mắt đó bị đánh đến hôn mê, trên thực tế Vũ Ti Đóa cũng không có sức tái chiến. Có điều, thi đấu chính là thi đấu, Vũ Ti Đóa ít nhất đã không bị hôn mê.

- Đã bão lượng sức mà đi, sao cứ cứng đầu va chạm với hắn làm gì?

- Chí ít, ta vẫn thắng hắn.(Vũ Ti Đóa)

- Ừ, cô đã làm rất tốt.

Đường Long cứ thế bế Vũ Ti Đóa đi xuống Luận Bàn Lôi trước ánh nhìn của nhiều người, Vũ Ti Đóa nhận ra không khí dị dạng liền vùng vẫy nhảy khỏi vòng tay của Đường Long.