Sakura, Nắm Tay Tôi

Chương 53: Cảm ơn cô, Karin



Ka...rin ?

Sakura khá bất ngờ trước lời đề nghị của anh

- Ừm. Anh đã xem xét rồi, đó là nơi an toàn cho em và cũng thuận lợi cho nhiệm vụ nữa. Ý em thế nào ?

Cô gái tóc hồng quả thật có chút do dự, không phải vì Sakura ghét Karin mà cô chỉ sợ đôi lúc cả hai sẽ cảm thấy khó xử  thôi... Vì cô biết Karin đã dành rất nhiều tình cảm cho Sasuke.

- Em không muốn à ?

- À ...không. Em chỉ là ...

- Sợ Karin bám lấy anh à ?

Sasuke chọc ghẹo cô vợ

- Hâm à.

Nói rồi Sakura vòng nhẹ tay ôm lấy anh, dựa nhẹ vào khuôn ngực săn chắc của ai đó

- Em chỉ sợ là mình sẽ làm khó cho cô ấy thôi.

- Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Sasuke khẽ vuốt mái tóc hồng

- - - - - -

Vào một buổi sáng trong một khu rừng ven làng Đá , ở một căn phòng rộng lớn dưới hang động, có một cô gái tóc đỏ rực , đeo cặp kính đỏ đang đi lại không ngừng

- Asaaaa ! Sasuke-kun sẽ đến đây, Sasuke-kun đã đến đây để thăm mình

Karin không thể ngừng được sự phấn khích của cô.

Cộp... cộp....

Từ trong phòng Karin đã có thể nghe được tiếng bước chân. Chỉnh lại cặp kính của mình, sẵn sàng nở nụ cười tươi nhất để gặp...

Két....

- SASUKE-KUN !!!!

Karin chạy nhào tới để ôm chặt lấy chàng trai tóc đen thì bỗng khựng lại khi thấy mái tóc hồng đang lấp ló đằng sau lưng anh

- Haruno... SAKURA ?!?

- Um... Chào cô, Karin.

Sakura cười gượng

- Thế này là thế nào , Sasuke-kun ?!????

- Hn. Cô ấy là vợ tôi, Uchiha Sakura.

- Cái... cái gì cơ ?!!!

Karin thấy tai mình đang ù đi

- Vợ tôi ...

Cái gì mà ..

- Uchiha Sakura...

.

.

- Karin.

Tiếng gọi của Sasuke làm cho cô gái tóc đỏ trở lại với thực tại.

- Chúng tôi cần ở lại nơi này một thời gian.

- 2 người... Cần ở chỗ tôi để làm gì ..?

Giọng Karin rung lên

- Biết thế này là bất tiện cho cô, nhưng đây là nơi thích hợp nhất để Sakura dưỡng thai.

Keng.....

- Dưỡng - thai...??

Đầu Karin như bị thêm một quả tạ rơi vào.

- Chắc tôi điên mất!

Cô gái tóc đỏ vò đầu , không thể tin nổi những gì mình vừa được nghe.

- Chúng tôi ...

Sakura lên tiếng

- Thôi ! Thôi được rồi. Hai người hãy sang căn phòng tôi chuẩn bị sẵn nghỉ ngơi đi. Tôi cần suy nghĩ một chút. Tạm thời hôm nay hai người cứ ở đây đi. Sáng mai tôi sẽ có câu trả lời chính thức

- Hn.

- Còn bây giờ thi mau rời khỏi đây đi. Tôi cần yên tĩnh một lúc

Ngay sau khi cánh cửa phòng khép lại thì nước mắt của Karin đã trào ra từ lúc nào

- Sasuke-kun...

.

.

Khi Karin tỉnh dậy thì đã quá trưa.

Cô đã nằm bẹp giường mà khóc suốt gần 3 tiếng. Đi một vòng dưới hang động, nhưng cô không hề nhìn thấy hai vị khách làm mình sửng sốt lúc sáng

Bước ra khỏi hang, đi bộ vài vòng rồi mái tóc đỏ dừng lại sau một gốc cây to. Im lặng và ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt bằng một đôi mắt nặng trĩu.

Trước mắt cô không còn là một Sasuke ngông cuồng và đầy thù hận nữa. Chỉ đơn giản là một chàng trai quá đỗi dịu dàng đang im lặng ngắm người con gái mình yêu đang ngủ.

Ánh mắt dịu dàng như thế... Suốt bao nhiêu năm bên cạnh anh, chưa một lần cô thấy và cũng chắc chắn cũng không bao giờ giành cho cô.

- Sakura ... đúng là chỉ có cô mới có thể bên cạnh Sasuke-kun..

- Ai ngoài đó ?

Karin giật mình vì câu hỏi đột ngột của Sasuke

- Là tôi, Karin đây. Cậu có thể nói chuyện với tôi một chút được không?

Cẩn thận đặt Sakura dựa vào một gốc cây lớn rồi Sasuke mới tiến tới chỗ Karin

.

- Tôi thích Sasuke-kun nhiều lắm.

- im lặng -

- Ngày trước tôi luôn bám lấy cậu, kể cả khi cậu bỏ mặc tôi thế nào...

- Chuyện ngày đó... tôi xin lỗi.

- Không thể trách cậu được. Là tôi tự nguyện đi theo cậu mà.... Vậy bây giờ cậu đã cảm thấy hạnh phúc chưa ?

- Hạnh phúc thì có lẽ là điều gì đó xa xỉ với một kẻ tội lỗi như tôi. Nhưng ít nhất tôi biết, Sakura và đứa con trong bụng cô ấy có lẽ là nơi tôi cảm thấy bình yên nhất

- Vậy tôi sẽ giúp cậu bảo vệ nó là được đúng không ?

Karin mỉm cười

Sasuke đảo mắt sang cô gái tóc đỏ bên cạnh

- Cảm ơn .

- Không cần cảm ơn đâu. Đây cũng là do tôi muốn như vậy. Tình yêu đâu cứ phải là sở hữu bằng được.... Tình yêu cũng có nhiều loại đúng không ?

- Tch. Vậy thì đành nhờ cô vậy.