Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 133: Phương pháp đột phá của Tử Phủ cảnh



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Lãnh Mạn Nhi chưa từng thấy qua phương thức chiến đấu lưu manh như vậy.

Đi lên chính là lấy vết thương đổi vết thương, chỉ cần ngươi không cẩn thận sẽ bị thương.

Hơn nữa quan trọng nhất là, thân thể Chu Phụng quá mức cứng rắn, công kích bình thường căn bản không phá được phòng ngự, tốc độ khôi phục thương thế cũng vô cùng không bình thường.

Điều này làm cho Lãnh Mạn Nhi cảm thấy vô cùng khó giải quyết.

Hiện tại cả hai bên chỉ là giai đoạn thăm dò, không có động thủ thực sự.

Bởi vì cả hai bên đều không sử dụng linh khí và các thủ đoạn tấn công khác.

Nói thật, thực lực Chu Phụng bày ra đã được Lãnh Mạn Nhi tán thành.

Loại thực lực này đã không còn có thể tùy ý bày ra.

Quan trọng nhất vẫn là, tốc độ trưởng thành của Chu Phụng quá quỷ dị.

Mặc dù có nhân tố Thôn Ma công ở bên trong, nhưng tốc độ nhảy vọt này cũng cực kỳ bất thường.

Ngay cả Cố lão ma lúc trước cũng không thái quá như Chu Phụng bây giờ.

Đột phá đến Linh Đài cũng không tốn bao nhiêu ngày, liền đột phá đến Linh Đài cửu trọng.

Hơn nữa sức chiến đấu thực tế cũng cực kỳ không kém.

- Dừng lại!

Sau khi suy nghĩ đơn giản một lúc, Lãnh Mạn Nhi lựa chọn dừng tay.

Tiếp tục tranh đấu như vậy hoàn toàn là lưỡng bại câu thương, cho nên tranh đấu như vậy không có một chút tất yếu.

Chu Phụng bên này cũng không nghĩ như thế nào tiếp tục chiến đấu.

Vừa mới giao thủ ngắn ngủi, hắn cũng cảm nhận được chỗ khó chơi của Lãnh Mạn Nhi.

Hắn thế nhưng không sờ được Lãnh Mạn Nhi một chút, dáng người quỷ dị mà duyên dáng kia, mỗi một lần đều có thể dự đoán động tác của hắn.

Nếu như không phải dùng đấu pháp lấy thương đổi thương, hắn thậm chí ngay cả bức lui Lãnh Mạn Nhi cũng không làm được.

- Đây có phải là khoảng cách với quân đội chính quy?

Cùng Chu Phụng tu luyện tà đạo bên cạnh như vậy, Lãnh Mạn Nhi không hề nghi ngờ là từng bước từng bước một chậm rãi tu luyện lên.

Đặc biệt Lãnh Mạn Nhi cũng là một thiên tài tu hành, chênh lệch song phương đã hoàn toàn đối lập với giao thủ ngắn ngủi vừa rồi.

Nhưng Chu Phụng đối với mình vẫn vô cùng cẩn thận.

Giao thủ vừa rồi, mặc dù hắn rơi vào thế hạ phong, nhưng nếu đó là cuộc chiến sinh tử, hắn cảm thấy vẫn còn lợi thế của chính mình lớn hơn.

Điều này không có lý do tại sao, chỉ là trực giác của Chu Phụng.

- Băng Liên trăm năm này xem như thành ý!

Lãnh Mạn Nhi nhẹ nhàng lấy ra một túi trữ vật nhỏ.

Bên trong túi trữ vật này chứa mấy đóa Băng Liên trăm năm, là hái từ Tứ Tượng bí cảnh.

Vốn Lãnh Mạn Nhi là muốn luyện thành đan dược, nhưng hiện tại là sớm lấy ra làm thành ý giao cho Chu Phụng.

- Chỉ cần ngươi đáp ứng trở thành hôn phu trên danh nghĩa của ta, hơn nữa cạnh tranh cho vị trí tông chủ, như vậy điều kiện lúc trước vẫn như cũ!

Lãnh Mạn Nhi lại nhắc tới hai chữ hôn phu.

So với lúc trước, Lãnh Mạn Nhi lúc này nói rõ ràng hơn.

Chu Phụng đáp ứng trở thành chồng của nàng bên ngoài, hơn nữa tuyên bố cạnh tranh vị trí tông chủ.

Đương nhiên cạnh tranh vị trí tông chủ gì đó, Chu Phụng hoàn toàn không có khả năng trở thành tông chủ kế tiếp.

Mặc dù hắn đã thể hiện tư chất đủ yêu nghiệt, nhưng làm thế nào hắn cô đơn một người.

Ý nghĩ của Lãnh Mạn Nhi là để Chu Phụng kéo dài thời gian, đặc biệt là tin tức trở thành chồng Lãnh Mạn Nhi, đủ để cho vô số người nhìn chằm chằm hắn.

Phải biết rằng ở trong Tam Cổ môn, Lãnh Mạn Nhi chính là nữ thần hàng thật giá thật.

Trên dưới tông môn không biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ, nếu như nói Lãnh Mạn Nhi vẫn luôn độc thân, như vậy còn tốt.

Điều này đối với mọi người mà nói đều có một tia hy vọng, không chừng mình sẽ trở thành người may mắn đâu?

Nhưng nếu Lãnh Mạn Nhi tuyên bố mình đã có chồng, người kia sẽ bị thiên phu chỉ.

Áp lực đó sẽ là khủng khiếp.

Việc Chu Phụng phải làm là phải chịu áp lực này, liên quan đến đủ sự chú ý, tranh thủ đủ thời gian cho Lãnh Mạn Nhi.

Bởi vì Lãnh Mạn Nhi tính toán thử đột phá tới Tử Phủ cảnh, chỉ cần nàng đột phá đến Tử Phủ cảnh.

Như vậy vị trí tông chủ này cũng không có bất kỳ dị nghị nào, tông chủ kế tiếp vẫn là Băng Linh Cổ nhất mạch.

Nhưng nàng chuẩn bị đột phá tới Tử Phủ cảnh chuyện này tuyệt đối không thể bị người khác biết.

Một khi bị người ta phát hiện, e rằng có người sẽ nhịn không được động thủ.

- Không đủ!

Chu Phụng nhìn túi trữ vật trong tay, vẫn không trực tiếp đáp ứng.

Tuy rằng Băng Liên này đối với hắn mà nói vô cùng trọng yếu, đây là vật phẩm trọng yếu loại bỏ tác dụng phụ của Thôn Ma Ấn.

Nhưng hắn quá hiểu được việc trở thành người rể trên danh nghĩa Lãnh Mạn Nhi, cần phải chịu bao nhiêu áp lực.

Trên cơ bản cùng phản bội tông môn không sai biệt lắm, Hồng nhan họa thủy Chu Phụng không biết đã nghe nói qua bao nhiêu lần.

Nói thật, Kỳ thật tình cảnh hiện tại của Chu Phụng cũng vô cùng lúng túng.

Tuy rằng dựa vào sự điên cuồng lúc trước, để cho tu vi của hắn trực tiếp nhảy vọt đến Linh Đài cửu trọng.

Chỉ là tương ứng hắn xem như đắc tội toàn bộ Tam Cổ môn, mạng nhỏ của Chu Phụng hiện tại vẫn vô cùng nguy hiểm.

Nếu như Băng Linh Cổ nhất mạch mà Lãnh Mạn Nhi đại biểu nguyện ý bảo vệ mình, đây thật sự là không thể tốt hơn.

Nhưng Chu Phụng vô cùng rõ ràng, chính mình một mình, dựa vào sau lưng, người khác muốn trở mặt liền trở mặt, hơn nữa còn là loại không hề cố kỵ.

Cho nên hắn cũng sẽ không ngốc nghếch đáp ứng lời Lãnh Mạn Nhi nói.

- Kiên trì trong hai mươi ngày! Đây là phương pháp đột phá Tử Phủ cảnh! Còn có Tàng Kinh các mà ngươi có thể tiến vào phúc địa!

Lãnh Mạn Nhi lại lấy ra một cái ngọc giản.

Lúc này đây, Lãnh Mạn Nhi là đưa ra một điều kiện khiến Chu Phụng khó có thể cự tuyệt.

Phương pháp đột phá của Tử Phủ cảnh!

Nghe được điều này, Chu Phụng hơi thở một chút.

Bởi vì đó là điều hắn cần nhất lúc này.

Đột phá đến Linh Đài cửu trọng, bước tiếp theo quan trọng nhất chính là ngưng tụ thần hồn, mở Tử Phủ.

Sau đó mở ra thiên phú thần thông!

Nhưng về cách ngưng tụ thần hồn, làm thế nào để mở Tử Phủ, làm thế nào để mở ra thiên phú thần thông.

Hắn không biết gì cả.

Lúc trước hắn thu được truyền thừa ngọc giản, chỉ có công pháp để cho hắn tu luyện tới Linh Đài cửu trọng.

Mà tất cả về Tử Phủ cảnh, hắn là hai mắt đen sầm.

- Kiên trì trong 20 ngày?

Chu Phụng lâm vào trầm mặc.

Hắn biết rõ một khi mình đáp ứng, hai mươi ngày tới nhất định sẽ có vô số người tìm hắn phiền toái.

Nhưng vốn hắn đã đắc tội với rất nhiều người, chính là cái gọi là nợ nhiều không lo.

Ngược lại, là về Tử Phủ cảnh tin tức, còn có tư cách có thể tiến vào Phúc Địa Tàng Kinh Các.

Thậm chí trong thời gian ngắn, Lãnh Mạn Nhi cũng sẽ không để Cố lão ma ra tay với mình.

Chỉ cần không cho cường giả Tử Phủ cảnh ra tay, Chu Phụng cảm giác mình vẫn có thể cẩu.

Hai mươi ngày này, cùng là thời gian phát triển của hắn.

Hai mươi ngày thời gian, đủ để cho hắn đạt được nhiều kỹ năng bị động.

Đến lúc đó thực lực của hắn có lẽ còn có thể đột nhiên tăng mạnh.

- Có thể!

Kèm theo Chu Phụng một tiếng hạ xuống, giao dịch này xem như thành lập.

Lãnh Mạn Nhi cũng không nói thêm gì cả, vẫn lạnh lùng như trước.

Trực tiếp đem ngọc giản trong tay ném vào trong tay Chu Phụng.

- Lát nữa ngươi cùng ta trở về phúc địa! Tội danh trước đó của ngươi cũng sẽ xóa bỏ một khoản! Tông môn sẽ không tiếp tục truy cứu!

Lãnh Mạn Nhi nhẹ nhàng lấy ra một cái còi ngọc thổi một cái.

Một thanh âm trong trẻo vang lên.

Sau đó một thân ảnh trực tiếp từ dưới cửu thiên lao xuống.

Một cái bóng trong nháy mắt che phủ thân thể Chu Phụng.