Thiên Hạ Vô Song

Chương 263: Thêm Vào Ban Thưởng



- Nếu như ngươi đem đám súc vật không có cả ma hạch kia trở thành ma thú thì như vậy ta thừa nhận, có!

Benson đối với biểu hiện không thể giải thích của Mạnh nhưng lại không dám đưa ra nghi vấn thì hắn vô cùng hài lòng, lập tức bổ sung một câu.

Thời điểm này Mạnh Hàn mới chú ý tới, Benson nói là ma thú chân chính trên ý nghĩa, mà cũng không phải nói bản thân của ma thú. Cẩn thận suy nghĩ tới tình hình của Hoàng Sa Trấn đến nay, không thể không thừa nhận cho dù hắn ở biên giới sa mạc thật lâu cũng nghe được không ít dong binh khoác lác nói là mình giết được bao nhiêu ma thú, nhưng mà chưa nghe người nào nói rằng mình cầm được ma hạch.

- Đây là vì cái gì?

Đối với cái này biểu hiện của Mạnh Hàn biến thành hứng thú bừng bừng, hào hứng bừng bừng bắt đầu hỏi tới. Hay nói giỡn, đây là tin tức mình dùng một vạn kim tệ để mua đấy, đương nhiên phải hỏi cho kỹ càng, nếu không chính mình chẳng phải chịu thiệt sao.

- Bởi vì phiến sa mạc này hình thành, là vì hơn một nghìn năm trước kia có mấy cái cấm chú đánh xuống, chắc hẳn ngươi cũng biết.

Nhìn thấy Mạnh Hàn gật đầu Benson tiếp tục mở miệng nói:

- Trên thực tế bởi vì cấm chú cho nên sinh vật của phiến khu vực này cơ hồ toàn bộ cũng bị tiêu diệt, tât cả ma thú ngươi nhìn thấy toàn bộ đều là từ nơi khác tới sau đó.

- Cấm chú tạo thành một vùng đất ma pháp nguyên tố vô cùng hỗn loạn, trải qua thời gian một ngàn năm thẳng đến gần đây mới chậm rãi khôi phục bình thường. Ma thú cường đại sẽ không sinh hoạt trong hoàn cảnh ma pháp nguyên tố hỗn loạn, bởi vì khu vực này làm cho chúng từ từ suy yếu. Cho dù là những ma thú có ma hạch di chuyển tới đây sau đó, nhưng mà trải qua ma pháp nguyên tố hỗn loạn trong nhiều năm, hậu đại của chúng cũng yếu tới mức không đáng kể. Chuyện này tạo thành một nơi không có ma thú chính thức trên ý nghĩa.

- Trong đó một lý do?

Lần này Mạnh Hàn cũng không dễ dàng mở miệng nữa, để cho Benson liên tiếp nói nhiều như vậy. Hắn có thể nhìn ra Benson dường như thật lâu không nói chuyện với ai cả, mới mở miệng thật giống như muốn nói cho thống khoái. Có lẽ cao thủ đều rất tịch mịch a, Mạnh Hàn hợp thời đặt câu hỏi cũng càng thêm kích thích Benson thổ lộ.

- Đương nhiên, nguyên nhân trọng yếu nhất là vì ta.

Benson nói tới chuyện này thì vô cùng đắc ý, trên mặt hớn hở, giống như làm rất đã ghiền.

- Ngươi?

Mạnh Hàn đúng mức biểu đạt kinh ngạc của bản thân. Đương nhiên hắn thật kinh ngạc đấy, bởi vì người trước mặt mà trong sa mạc không có ma thú cường đại? Loại thuyết pháp này nói ra đổi thành người khác Mạnh Hàn có lẽ sẽ không tin tưởng, nhưng mà vừa rồi Benson biểu hiện ra ngoài thực lực vượt qua bản thân mình quá nhiều, từ việc cách không quán chú ma lực vào người của Mạnh Hàn thì Mạnh Hàn chưa từng nghe qua ma pháp sư nào có thể làm được như vậy. Cao thủ như vậy đã nói ra có độ tin cậy thập phần cao.

- Thời gian đến nay rất lâu rồi, ta vẫn ở trong phiến sa mạc này nghiên cứu ảnh hưởng của cấm chú, cũng ý đồ giải trừ ảnh hưởng mặt trái của cấm chú mang lại. Mấy ngày hôm trước rốt cục có kết quả, cho nên sở dĩ ta hiện thân cũng là vì ta phải rời đi.

Mạnh Hàn nghe lời này thì giật mình, dường như ma pháp sư có thể nói nghiên cứu cấm chú đều là cao thủ vô thượng a. Ít nhất là Pháp Thánh. Mà Benson trước mặt lại nghiên cứu ảnh hưởng mặt trái của cấm chú, vậy hẳn cấp độ của hắn cao hơn nghiên cứu cấm chú một bậc. Chẳng lẽ hắn cũng là Pháp Thần? Ngoài kinh hãi Mạnh Hàn không ngờ rằng mình đi tới nơi này mới một năm nhưng lại gặp được hai cao thủ cấp bậc Pháp Thần a.

Benson cũng không nói rõ ràng gì, hắn chỉ đem những ma thú cường đại giết đi, còn là vì khí tức của hắn làm cho ma thú cường đại không dám tới gần. Nhưng mà Mạnh Hàn suy đoán khả năng đầu là lớn hơn, bằng vào khí tức một người có thể làm cho tất cả ma thú cường đại không dám tới gần, đây quả thực là chuyện hoàn toàn không có khả năng. Nếu như ma thú cường đại không dám tới gần, dựa vào cái gì nhưng ma thú không có ma hạch kia bình an sinh hoạt trong sa mạc? Mặc kệ là khả năng nào đều chỉ có thể nói rõ một sự kiện, Benson tuyệt đối là gia hỏa cường hãn.

- Dùng không bao lâu nơi này sẽ xuất hiện một ít ma thú cường hãn.

Benson vẫn còn tiếp tục:

- Hơn nữa ngươi rất nhanh sẽ phát hiện ở chỗ này luyện tập ma pháp có thể dễ dàng hơn trước kia, bởi vì ma pháp nguyên tố không hề hỗn loạn.

- Ngươi đáp ứng rất sảng khoái, cho nên ta sẽ ban thưởng thêm một ít cho ngươi.

Thời điểm Mạnh Hàn suy tư hàm nghĩa trong lời của Benson nói thì Benson đã cho Mạnh Hàn kinh hỉ:

- Tinh thần lực của ngươi vẫn còn rất yếu, còn chưa đủ để giúp ngươi chèo chống ma pháp cường hãn, thời điểm ta ở sa mạc đã lĩnh ngộ được một phương pháp rèn luyện tinh thần lực, ngươi có thể thử xem.

Mạnh Hàn đã triệt để im lặng. Chính mình vẫn tự ngạo về tinh thần lực nhưng mà ở trước mặt của cường giả tuyệt thế lại dùng nhỏ yếu để hình dung. Không biết ma pháp sư khác nghe nói như thế sẽ nghĩ như thế nào.

- Ngươi không cần cảm thấy ủy khuất, tuy chính ngươi cảm thấy hài lòng với tinh thần lục của mình, nhưng mà đó không phải là của chính ngươi.

Benson nói lời này làm cho Mạnh Hàn càng thêm kinh hãi. Bí mật tinh thần lực của mình chưa từng có người xem thấu qua, lại bị Benson nhìn thấu bản chất. Chỉ không biết hắn có phải nhìn thấu ma pháp sủng vật của mình hay không, đây là đại sự quan hệ tới tính mạng của mình đấy. Nghe giọng điệu của Benson thì dường như hắn quen Pháp Thần các hạ của Tinh linh tộc, nếu như hắn nói cho tinh linh Pháp Thần nghe thì tất cả cố gắng của mình sẽ biến mất.

- Có rảnh thì nên đi dạo trong sa mạc đi.

Benson dường như thuận miệng nói ra:

- Không cần ma pháp phụ trợ, không cần người khác phục thị, cũng không sử dụng bất cứ còng thú nào cả, dựa vào lực lượng của chính ngươi đi qua sa mạc, sau đó lại đi về đây, ngươi sẽ có kinh hỉ. Nhưng mà phương pháp này chỉ có thể sử dụng một lần.

Nói xong những lời này không đợi Mạnh Hàn nói cái gì nữa, Benson đã đứng dậy:

- Mười ngày sau ta tới lấy tơ lụa của ta.

Vứt bỏ những lời này xoay người rời đi, đợi đến lúc Mạnh Hàn đứng lên thì Benson đã đứng trong sân phủ lãnh chúa.

- Tòa thành của ngươi nhìn từ trên không rất không tệ!

Lưu lại câu nói như tán thưởng này, Benson cả người biến mất không còn bóng dáng. Mạnh Hàn tìm kiếm bốn phía vài lần, cũng không có nhìn thấy gì. Vụng trộm để sủng vật Vân Đóa đã bị trọng thương phát tán ra, bao phủ toàn bộ tòa thành cũng không có phát hiện tung tích của Benson, xem ra Benson đã rời đi thật rồi.

Một người không thể hiểu nổi, một cao thủ không dùng từ ngữ hình dung nổi. Đến kỳ quặc đi càng làm cho người ta không sờ được ý nghĩ. Chỉ đành phải xem tơ lụa mà thôi, sau đó nói cho Mạnh Hàn mấy câu cùng một phương pháp đã đổi của Mạnh Hàn một ngàn cân tơ lụa. Nhưng mà nghe được phương pháp của Benson thì Mạnh Hàn không cảm thấy không đáng gì cả.