Tiên Võ Đế Vương

Chương 237



Hình nộm thứ tư với ngoại hình như người trung tuổi, to cao lực lưỡng, rắn rỏi vô cùng, lại còn cao hơn Diệp Thành một thước, khiến cho hắn có cảm giác vững chãi chắc chắn và thầm thấy hài lòng.

Thế nhưng hắn không vội lựa chọn mà nhìn sang hình nộm thứ năm.

Hình nộm thứ năm này là một lão già, đến tóc cũng bạc phơ, da mặt thậm chí còn có nếp nhăn, lại thêm đôi mắt trống hươ trống hoác khiến người ta nhìn mà không khỏi giật mình, người không biết còn tưởng rằng nó trèo ra từ cỗ quan tài nào đó.

“Tao sẽ không chọn mày”, Diệp Thành lẩm bẩm một câu, so với hình nộm lão già này thì hắn ưng hình nộm trung tuổi kia hơn.

Nghĩ rồi, hắn đi qua hình nộm lão già và nhìn vào hình nộm thứ sáu ở đây.

Đột nhiên mắt hắn sáng lên. Hình nộm thứ sáu này là một nữ nhân.

Nó cũng đứng thẳng như cây lao, còn mặc đồ đen, chân đi ủng đen, thần thái lạnh lùng vô tình.

Thế nhưng điều đáng nói hơn cả là dung mạo của nó, sao lại trông rất giống Sở Huyên.

Mặc dù là hình nộm nhưng làn da lại trắng trẻo, ngũ quan đường nét rõ ràng, người luyện chế ra nó nhất định phải rất công phu tỉ mỉ. Nó cứ đứng ở đây trông giống như tượng đá nhưng lại rất có hồn.

“Hình nộm này không tồi”, Diệp Thành xoa xoa cằm, quan trọng nhất chính là mua nó về thì ngày nào tâm trạng hắn cũng sẽ rất vui vẻ.

“Chọn xong chưa?”, Bàng Đại Hải đếm tiền rồi nhìn Diệp Thành bằng con mắt chẳng còn mấy nhẫn nại.

“Con chọn cô ta”, Diệp Thành chỉ về phía hình nộm nữ nhân trước mặt.

Thấy vậy, Bàng Đại Hải cau mày ho hắng một tiếng: “Ngươi nên chọn hình nộm khác đi, hình nộm trung tuổi kia cũng được mà”.



“Tại sao ạ?”, Diệp Thành thắc mắc.

“Công dụng của hình nộm nữ nhân này không được đầy đủ cho lắm”.

Diệp Thành nhướng mày hỏi lại thăm dò: “Công dụng mà người nói ý là gì ạ?”

“Cô ta chỉ có một cánh tay”.

“Vậy sao ạ?”, Diệp Thành sững người vội lại gần xem và nhận ra tay trái của hình nộm này được sử dụng một đoạn củ sen chống đỡ, chỉ cần khẽ chạm là rơi xuống.

“Chuyện gì thế này?”, Diệp Thành ngạc nhiên nhìn Bàng Đại Hải.

“Lúc giao đấu với đệ tử ở nội môn bị đánh gãy cho nên mới bị đem bán vào Vạn Bảo Các, vật liệu luyện chế ra hình nộm này khó tìm cho nên cứ để lại đây, hay là ngươi đổi hình khác đi”.

“Không được, con mua hình nộm này, đã bị hỏng thì người bớt cho con ít đi”.

“Bớt cho ngươi năm mươi nghìn”, Bàng Đại Hải liếc nhìn Diệp Thành.

“Thành công”.

Phía này, Bàng Đại Hải đã đưa ra một tấm linh phù: “Lấy chút máu và một sợi linh hồn lực của ngươi nhập vào linh phù sau đó dính lên trán hình nộm nữ nhân kia”.

Diệp Thành làm theo như vậy, ngay sau đó, linh phù trở nên mỏng tang, cứ thế nhập vào trán nữ nhân này.

Đột nhiên Diệp Thành cảm thấy linh hồn mình lay động, hắn đã có được liên hệ với nữ nhân hình nộm kia.