Tình Yêu Trước Mắt Nhưng Nhận Ra Muộn Màng

Chương 13



Một buổi tối mệt mỏi đã qua đi, bình minh lên báo hiệu cho một buổi sáng tươi đẹp đã đến

Chăn ấm nệm êm càng làm cho con người ta không muốn thức dậy, nhưng làm sao có thể ngủ êm nữa khi hôm nay lại phải tiếp tục một ngày mới đầy rẫy những công việc đang đón chờ

Lâm Hữu nằm trên giường nheo mắt lại với ánh sáng của trời ở bên ngoài mà bất giác ưm một tiếng nhẹ, dần dần ngồi dậy vươn vai

Cảm giác đau mỏi đột ngột truyền đến kèm theo đó có chút đau đầu, dư âm tối hôm qua quả thật còn tồn lại rất nhiều. Lần sau không uống vẫn là phương án tốt nhất

Khi vươn vai đồng thời cậu cũng Quay sang nhìn gối bên cạnh mình trong lòng liền nhói lên cảm giác thấy bản thân thiếu thiếu thứ gì đó, cậu liền nghi hoặc lục lại một chút kí ức còn len lỏi ở trong đầu

Những kí ức ít ỏi đấy chỉ có tối hôm qua uống chút rượu bị say xong sau đó Hạ Thiên đã đưa cậu về phòng ngủ, chỉ một chút kí ức đó thôi

Quá ít thông tin còn sót lại trong đầu bây giờ, không đủ để Lâm Hữu nhớ lại toàn bộ những hành động tối hôm quá mà mình đã làm

Ngồi thờ thẫn một lúc để đợi não linh hoạt trở về cậu lại thở dài một hơi lẩm bẩm một mình

" Đau đầu quá đi"

Đang ngồi thờ thẫn một mình cậu chợt bật dậy nghĩ: Tối qua Hạ Thiên đưa mình về phòng và hình như còn ôm mình ngủ. Trời ơi! Không biết tối qua có làm gì quá đáng với cậu ấy không ?

Hốt hoảng không quá 5 giây Lâm Hữu lại lấy lại được trạng thái bình tĩnh mà nghĩ : Chắc tối hôm qua không có gì xảy ra đâu, dù sao mình cũng không phải dạng quấy phá tai hoại

Cố trấn an tinh thần của bản thân bằng những suy nghĩ tuy không rõ là nó đã xảy ra hay chưa nhưng không nghĩ như vậy chắc hôm nay Lâm Hữu sẽ dành cả buổi sáng mà ở nhà ngồi nghĩ về kí ức còn vỏn vẹn trong đầu cậu tối hôm qua mà suy ngẫm xem rốt cuộc bản thân cậu đã làm ra những hành động gì và có làm gì quá đáng với người cậu thích không



Mải mê với cái đầu ong ong cùng mấy cái suy nghĩ ấy thì cuối cùng cậu đã chịu dậy đi vào trong phòng tắn làm một số việc cá nhân cần thiết

Cái đầu óc vẫn ong ong như vậy không khấm khá hơn được là bao nhiêu, ở trong phòng đánh răng thì làm rơi kem đánh răng mấy lần liền, lúc thay quần áo để đi lên trường thì mặc ngược

Vác thân xác như người trên mây đi xuống dưới nhà, vẫn như mọi ngày Minh Nhiên ngồi xem ti vi đợi cậu ở ghế

Hôm nay có lẽ do Lâm Hữu dậy muộn hơn mọi ngày cho nên hai người kia đi trước

Minh Nhiên hôm nay không dậy muộn giống cậu mà còn ngược lại khi dậy sớm nhất, trước tất cả mọi người ở trong nhà

Tính ra hôm qua cậu ta còn uống nhiều hơn Lâm Hữu gấp nhiều lần, vậy mà sáng nay vẫn còn tươi tỉnh thậm chí còn dậy được sớm

Lâm Hữu nhìn Minh Nhiên đang ngồi lười ở ghế rồi nói

" Dậy đi lên trường thôi, hôm nay chắc vào lớp muộn hơn hàng ngày"

" Ok đi thôi"

Đi đường cũng chẳng nói gì với nhau, mà tập trung đi đến trường

Đến chỗ, mọi người đã ngồi hết trong lớp ghế đầu tiên đã hết chỗ cả hai đành phải bỏ vị trí mình hay ngồi để đi xuống ghế ở vị trí cuối ngồi



Ổn định vị trí của mình cả hai ngồi xuống thở phào, Lâm Hữu đến giờ này thì não của cậu mới về liền nhận ra thường ngày khi cậu chưa dậy Hạ Thiên sẽ luôn lay cậu để thức dậy kịp giờ đi học vậy mà hôm nay không thấy Hạ Thiên gọi cậu dậy nên không kiềm chế được suy đoán có chuyện gì đó đã xảy ra

" Haizzz Minh Nhiên này, sáng nay cậu thấy Hạ Thiên có biểu hiện gì khác thường so với mọi ngày không" Cậu thắc mắc

Minh Nhiên quay qua nhìn cậu với gương mặt hỏi chấm hiện to trên mặt, nói

" Có chuyện gì đâu, cậu ta còn bảo tao đừng gọi mày dậy để mày ngủ vì hôm qua mày mệt đấy. Nếu không tao đã lên gọi mày từ lâu rồi"

" Ha ha vậy hả, thế mà tao cứ tưởng "

" Tưởng gì"

" Không có gì"

Tưởng ở đây đương nhiên là tưởng Hạ Thiên không muốn thân thiết với cậu nữa cho nên mới làm vậy, dù sao thì khi có men vào người rất ít người có thể giữ được mồm miệng và lời nói của mình cho nên cậu sợ tối qua lỡ tỏ tình vì men rượu nên phản ứng như vậy là điều dễ hiểu

Nhưng có vẻ suy nghĩ như vậy là hơi nhiều rồi tốt hơn hết vẫn nên giữ tâm trạng bình tĩnh là tốt nhất, không mai kia cứ mỗi khi xảy ra chuyện nhỏ gì giữa hai người mà cậu cũng nghĩ nhiều như này thì thật sự không ổn một chút nào

Cầm cây bút đang yên vị ở dưới bàn lên xoay xoay ở ngón tay mà nhìn chăm chú, trong ánh mắt cậu thể hiện rõ sự mệt mỏi vì dạo này tâm trạng thất thường lúc vui lúc buồn

Trong tâm trí cậu giờ đây đang phải sắp xếp lại thời gian vui buồn của bản thân trong tuần để ổn đinh cảm xúc nếu không cảm xúc sẽ lẫn lộn

Ngày xưa cậu cũng thường hay làm những cách như sắp xếp thời gian vui buồn của mình như này nên cũng không có gì bỡ ngỡ mà sắp xếp như thời khoá biểu đi học vậy, rất nhanh và dứt khoát