Tình Yêu Trước Mắt Nhưng Nhận Ra Muộn Màng

Chương 14: Nấu ăn



Học xong cả hai lại trở về nhà như thường ngày, cuộc sống cứ luôn xoay chuyển một cách lặp đi lặp lại thật tẻ nhạt

Quách Tâm về nhà tay sách hai túi đồ ăn lớn, hôm nay mọi người không nấu ăn mà lúc dọn dẹp mọi thứ vẫn chưa thấy Hạ Thiên về

Trong lòng liền nảy sinh một chút cảm giác lo lắng cho cậu ấy, Lâm Hữu vẫn là không nhịn được mà nhấc máy lên gọi

• Reng reng reng ...

Tiếng chuông quen thuộc vang lên bên tai từng hồi một, cậu ấy không nhấc máy.

Trời bên ngoài đang rất lạnh, từng cơn gió thổi rít qua khe cửa nhà đang hé. Cậu nhìn phía cơn gió đang thổi kia mà suýt xoa không biết Hạ Thiên có mặc đủ áo ấm đi học không

Một vật thể chèn vào trong ánh mắt đang hướng về phía chân cửa nhà, bóng dáng người thương bây giờ đã về

Xác định Hạ Thiên đứng ở cửa không có gì bất thường, Lâm Hữu mới yên tâm mà thở phào nhẹ nhõm vui vẻ cất tiếng nói

" Chào mừng cậu về nhà"

Hình ảnh chàng thiếu niên đứng ở giữa nhà giơ tay lên vẫy vẫy chào đón mình khiến Hạ Thiên có chút ấm áp trong lòng.

Cởi bỏ giầy để lên giá Hạ Thiên tiến gần đến Lâm Hữu, lấy chiếc khăn len quàng cổ của mình đeo xuống cho Lâm Hữu còn không quên nhắc nhở

" Lần sau đi đâu thì nhớ đeo khăn len vào nếu không đeo nhỡ đâu bị ốm thì phải làm sao đây"



Cái tình huống kì lạ gì đây chứ, vừa cảm động mà vừa buồn cười vì lí lẽ nào khi Hạ Thiên ra ngoài trước cậu thì làm sao mà biết được cậu có khoác khăn hay là không

" Ha ha ... Sáng nay cậu đi trước thì làm sao biết tôi có khoác khăn hay là không chứ"

Hạ Thiên không nói gì nữa mà đi vào trong bếp chuẩn bị đồ ăn của mình

Nhìn dáng vẻ quen thuộc lại lăn lộn trong bếp như mọi ngày chả khác tẹo nào, Lâm Hữu cảm thấy mình nên thay đổi một chút để không khí đậm đà hơn

Nên vậy cậu đưa ra quyết định sẽ nấu cơm trưa cho Hạ Thiên, tuy kĩ năng nấy ăn không thượng thừa cho lắm nhưng vẫn gọi là biết nấu ăn một chút

Hạ Thiên dùng đôi mắt trầm trồ xen lẫn nghi hoặc nhìn cậu

" Sao vậy, cậu yên tâm đi tuy không nấu ăn tốt giống cậu nhưng nà tôi vẫn làm được một số món"

Lâm Hữu khẳng định xong liền đeo tạp dề lấy trong tủ lạnh ra hai quả trứng, một miếng thịt ba chỉ và Rau cải

Giờ chỉ việc luộc rau, rán trứng, xào thịt là xong xuôi không cần phải làm quá cầu kì cả

Đứng bên cạnh là ánh nhìn chằm chằm như đang giám sát của Hạ Thiên khiến cậu tuy làm mấy món đơn giản cũng cảm thấy có chút áp lực xen lẫn trong lòng

Khi làm cơm phải ở trong trạng thái thoải mái thì đồ ăn nấu lên mới ngon được chứ, đằng này áp lực xen vào việc nấu ăn sợ sẽ không nấu được mất. Lâm Hữu bồn chồn quyết định tốt nhất vẫn là đuổi Hạ Thiên ra khỏi bếp để cậu có không gian riêng tư nấu ăn

" Cậu đi ra ngoài ngồi đợi đồ ăn một lúc nhé, đồ ăn chín tôi sẽ bê ra cho cậu ngay"

" Cậu cứ làm đi tôi đứng đây xem cũng được mà, lúc nào cậu xong thì tôi bê ra cho cậu đỡ vất vả"



Hạ Thiên nhất quyết không chịu ra khỏi căn bếp, cuối cùng sau cuộc đôi co qua lại mất thêm mấy phút nữa Lâm Hữu vẫn là đành phải chấp nhận hoàn cảnh mà nấu ăn trong sự giám sát đến áp lực thôi

Luộc rau là món đầu tiên làm vì nó quá dễ rồi, chỉ cần thao tác là cho nước vào nồi, cho một chút muối, sau đó để nước sôi lên rồi cho rau vào luộc là xong

Mỗi món làm xong Lâm Hữu sẽ giơ ngón tay like lên với Hạ Thiên để thể hiện rằng mình đã làm thành công

Giờ đến món trứng rán hành, món này cũng chẳng khó gì chỉ cần làm chút là xong

Món cuối cùng là món mà cậu cảm thấy lo nhất vì nó có vẻ khó hơn mấy món còn lại mà quan trọng hơn là cậu chưa từng động tay đến để làm bao giờ

Cầm miếng thịt trên tay nhìn qua nhìn lại, sau đó lại cầm con dao thái thịt lên làm vài đường sắc nét. Thịt đã được thái xong giờ thì phải ướp thịt vì cậu chọn làm món thịt xào chua ngọt, cho nên đã lấy trong tủ ra mấy quả chanh, đường, gừng, tỏi và mấy quả ớt

Giờ thì ướp thịt thôi, với trên trạn lấy xuống một tô to và một tô bé, tô to sẽ để đựng thịt, tô bé sẽ để đựng gia vị ướp thịt. Sau khi làm xong ở tô bé mới đổ vào tô to để trộn thịt

Mọi thứ đã được sắp xếp hoàn hảo, tuy nhiên mỗi hành động bây giờ nó đang thể hiện sự bất lực, không hoàn hảo theo suy nghĩ của cậu một chút nào

Ánh mắt bối rối quay sang nhìn Hạ Thiên đứng ở bên cạnh cười sau khi cậu đã làm hỏng mấy mẻ nguyên liệu nước sốt ướp thịt khiến sự thất vọng dâng trào

Biết vậy từ đầu chỉ cần thái thịt ra rồi xào không là xong, vậy mà còn cố thể hiện bản thân biết làm rồi làm hỏng mấy mẻ nguyên liệu nước sốt ướp thịt liền

" Cậu không cần vất vả như vậy đâu, còn lại để tôi làm cho" Hạ Thiên nói xong rồi cởi tạp dề cho Lâm Hữu để mặc lên người mình

Lâm Hữu sau khi thất bại về việc chuẩn bị nước sốt cũng chán nản mà chấp nhận cho Hạ Thiên cởi tạp dề cho mình, đi sang vòi rửa bên cạnh mà rửa tay xong lại quay lại để quan sát cách Hạ Thiên ướp thịt