Vọng Tiên

Chương 4: Tụ Linh Trận



Chương 4: Tụ Linh Trận

"Đáng tiếc, mặc dù là linh khí, nhưng quá mỏng manh, lại còn lẫn rất nhiều tạp chất..."

Hắn bỏ ra hơn ba tiếng đồng hồ tu luyện mới thu được một chút xíu linh lực, nhưng một quyền vừa rồi đã tiêu hao gần như sạch sẽ.

Đổi lại phương thế giới kia, từng đó thời gian tu luyện đầy đủ cho hắn vung trăm quyền.

"Nếu là có Tụ Linh Trận thì tốt..." Giang Phong cảm khái. Tụ Linh Trận có tác dụng giúp tập hợp linh khí, biến chúng trở lên nồng đậm, nồng độ linh khí càng cao, tốc độ tu luyện càng nhanh.

"Đợi đã..."

"Tụ Linh Trận... Thứ đồ chơi này cũng không phải là không thể làm."

Tụ Linh Trận, ý như mặt chữ, là một loại trận pháp phụ trợ, đem linh khí xung quanh hội tụ lại. Tại tu tiên giới, tu sĩ ngoại trừ nghiên cứu học tập công pháp, còn cần hấp thụ thiên địa linh khí đề cao tu vi. Linh khí càng nồng đậm, tu vi tiến triển càng nhanh.

Đây cũng là nguyên nhân các thế lực tông môn tại tu tiên giới không ngừng tranh đoạt mở rộng địa bàn. Bởi ngoài việc dựa vào danh tiếng để thu hút các tu sĩ thiên phú hơn người gia nhập ra, thì tông môn sở hữu nhiều luyện khu đắc địa cũng giúp các đệ tử tư chất thấp kém tu luyện ra một thân tu vi không tầm thường.

Tụ Linh Trận phân chia làm ba loại.

Loại đầu tiên, cũng là loại cao cấp nhất. Nghe đồn trong thời điểm gió táp mưa sa, bầu trời bổ xuống một đạo thần lôi, hình thành ra Linh Nhãn. Linh Nhãn trải qua biến hóa, cuối cùng tạo thành Tụ Linh Trận, thế nhân xưng nó là Tiên Mạch. Linh khí được hình thành trong Tiên Mạch có nồng độ cao nhất, cũng thuần khiết nhất. Không chỉ tu sĩ, mà ngay cả phàm nhân trường kì sống trong Tiên Mạch cũng có thể hấp thu linh khí, thành tựu tiên đạo.

Chỉ có điều Tiên Mạch ở tu tiên giới vô cùng thưa thớt, lại đều bị các thế lực tông môn cường đại chiếm đoạt cắm rễ, tu sĩ phổ thông đừng mơ tới gần.

Loại thứ hai gọi Long Mạch. Loại này là do địa chất trải qua năm tháng vận động, dưới ảnh hưởng của nhật nguyệt, hấp thụ tinh hoa thiên địa mà thành. Long Mạch thường ẩn sâu trong núi non sơn cốc, năng lực tụ linh kém hơn Tiên Mạch, phẩm chất linh khí ngưng tụ cũng không quá cao. Phàm nhân dù hữu duyên gặp được cũng không cách nào lợi dụng. Trừ khi biết Thổ Nạp Quyết, nếu không, trường kỳ sống trong Long Mạch cũng chỉ có thể giúp tinh thần trở nên thư thái minh mẫn hơn mà thôi.

Tại tu tiên giới, Long Mạch cũng không nhiều lắm. Mỗi lần có người phát hiện ra Long Mạch, đều sẽ nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu.

Loại cuối cùng, cũng là loại thấp kém nhất, gọi Linh Mạch.



Với Linh mạch thì có thể dùng cơ thể con người để hình dung ngắn gọn. Nếu Tiên Mạch là trái tim, Long Mạch là động mạch chủ, vậy thì Tiên Mạch chính là các mạch máu nằm chằng chịt trên cơ thể.

Tại phương thế giới kia của hắn, Linh Mạch có ở khắp mọi nơi, nhưng phẩm chất Linh Khí rất kém, tu sĩ muốn đề cao tốc độ tu luyện thì phải có Tụ Linh Trận Pháp hỗ trợ.

Tụ Linh Trận Pháp - Loại này nói theo ngôn ngữ xã hội hiện đại thì chính là "phát minh vĩ đại" của Tu Tiên Giới.

Truyền ngôn kể rằng, năm đó một vị trưởng lão chuyên tu trận pháp của Bạch Vân Tông dựa vào quan sát cách linh khí hội tụ trong Long Mạch mà phỏng chế ra. Bạch Vân Tông từ một tiểu môn phái vài chục nhân mạng bỗng nhiên như diều gặp gió, qua mấy năm đệ tử liền tiệm cận hàng nghìn. Tuy nhiên, quật khởi trong thời gian ngắn như vậy không thể không khiến người khác đỏ mắt. Các đại môn phái nhao nhao gõ cửa, Bạch Vân Tông tuy xưa không bằng nay, nhưng đối mặt với t·hảm h·ọa diệt tông, đành phải giao ra bí mật Tụ Linh Trận Pháp.

Kỳ thực, dù phương pháp chế tạo Tụ Linh Trận thuộc dạng dễ học khó tinh, nhưng cũng không tính quá phức tạp. Về cơ bản, là lợi dụng tính tương khắc của ngũ hành nguyên tố Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa, kết hợp Trận Nhãn mà thành.

Chỉ là, nồng độ của một Tụ Linh Trận phụ thuộc vào vật liệu chế tạo ra nó. Càng là thiên tài địa bảo uẩn nhiễm nhiều linh khí, phẩm chất Tụ Linh Trận sẽ càng cao. Mặc dù chất lượng không cách nào so với Tiên Mạch Long Mạch, nhưng cũng tốt hơn bình thường vô số lần.

Phương pháp lộ ra, cả tu tiên giới bước sang một thời đại mới.

Về sau còn có tu sĩ sáng tạo, dung luyện ngũ hành nguyên tố thành chất lỏng hỗn hợp gọi Ngũ Hành Mực, dùng mực này vẽ ra Tụ Linh Đồ, cho tác dụng hội tụ linh khí không kém gì Tụ Linh Trận, thậm chí còn được toàn bộ tu tiên giới thừa nhận là tốt hơn.

Bởi tu sĩ từ nay không cần bế quan c·hết dí tại một chỗ để tu luyện nữa.

Phải biết, bản thân Tụ Linh Trận là vật c·hết cố định, có thể loanh quanh vài mét, cũng có thể trải dài bằng mấy tòa núi. Mà Tụ Linh Đồ thì khác, nó là bản vẽ mô phỏng Tụ Linh Trận được khắc lên các loại linh ngọc th·iếp thân như lệnh bài, vòng nhẫn, ngọc bội... Phẩm chất linh ngọc càng cao, tác dụng tụ linh càng mạnh. Nếu là kết hợp cùng linh thạch, thiên tài địa bảo nghìn năm vạn năm, hoặc là dùng Tụ Linh Đồ trong Long Mạch Tiên Mạch, vậy chính là làm ít công to.

Giang Phong cũng có một cái ngọc bội khắc Tụ Linh Đồ. Bất quá hắn vốn một tán tu nghèo, ngọc bội tuy là linh ngọc nhưng phẩm chất không tính cao, hiệu quả không thể so với hàng của các danh môn đại phái giàu có.

....

Giang Phong tạm thời không nghĩ đến Tụ Linh Đồ, bởi tu vi phải từ Luyện Khí Cảnh tầng năm trở lên mới có thể tích trữ đủ linh lực để luyện chế Ngũ Hành Mực.



Cho nên trước mắt dự tính bố trí một cái Tụ Linh Trận.

"Ngũ hành thuộc tính, ngọn núi này có sẵn Thổ Thuỷ Hỏa Mộc, dù là phàm vật nhưng phẩm chất không tệ. Hiện tại thiếu khuyết là Kim..." Giang Phong trầm ngâm.

Thổ Đất, Thủy Nước, Hỏa Lửa, Mộc Cây. Lửa ở đây không nhất định phải là các loại dị hỏa như tu tiên giới, có thể thay thế bằng vật liệu tự nhiên mang thuộc tính Hỏa, tỉ như Nham Thạch. Mà vừa vặn ba ngọn núi này tiền thân là núi lửa, Nham Thạch là thứ không bao giờ thiếu.

Còn Kim, dù phương thế giới này không có Linh Thiết, nhưng các loại cấp thấp hơn thì vẫn có. Vàng, Bạch Kim, Kim Cương, Thủy Ngân... đây đều là kim loại thuộc tính Kim.

Bất quá, giá cả không hề rẻ. Theo ký ức, thỉnh thoảng trên tivi đưa tin về kinh tế thị trường, một chỉ Vàng nặng gần 4 grams có giá đâu đó bảy tám triệu đồng, mà muốn chế tạo Tụ Linh Trận thì cần ít nhất nửa cân, này tính ra là bao nhiêu tiền? Tỷ mốt? Tỷ hai?

Được rồi, khỏi cần tính. Hiện hắn chỉ có tám trăm nghìn, muốn nửa cân là quá xa vời.

Giang Phong đưa tay vỗ vỗ đỉnh đầu, nghĩ tới cũng thật trớ trêu, kiếp trước những vật cấp thấp này tại tu tiên giới không ai thèm để ý, đến phương này lại thành báu vật.

"Kim với chả loại... A!!!"

Bỗng nhiên hắn như nghĩ đến thứ gì.

"Này còn không phải là kim loại sao?!!"

Nhìn con dao cũ rỉ nặng hai ba cân móc từ sau lưng ra, đôi mắt hắn như tỏa sáng. Vốn là mang theo để phát quang cây cối trên đường, cũng thuận tiện chặt ít củi khô trở về, không ngờ lại thành hi vọng giải quyết phiền não của hắn.

"Theo quán tính tư duy của thân thể cũ, cứ nghĩ đến những thứ đắt tiền mà quên mất ngươi, đều là kim, hẳn là có thể đi!"

Vung vẩy hai ba vòng, Giang Phong bắt đầu dùng dao thu thập một ít củi khô xung quanh, chỉ một lát đã gom được đống lớn.

Bó xong đống củi, hắn phóng tầm mắt quan sát xung quanh một hồi, tìm vị trí đặt trận.

Tụ Linh Trận có hình dạng ngôi sao sáu cánh, các nguyên tố bố trí lần lượt theo vòng kim đồng hồ, còn vị trí đỉnh ngôi sao chính là nơi đặt Trận Nhãn.



Phương thức hoạt động của Tụ Linh Trận rất đơn giản, sau khi sắp đặt hoàn thành, Linh Khí trong phạm vi trận pháp sẽ tự động tụ tập vào trung tâm rồi chảy về phía đỉnh trận, cũng là nơi được gọi là Trận Nhãn.

Khác với các loại pháp trận phòng ngự t·ấn c·ông nơi mà Trận Nhãn là chìa khóa giải khai thiết lập trận pháp, bị người thiết lập tìm đủ mọi cách để giấu giếm, thì Trận Nhãn của Tụ Linh Trận lại cứ tênh hênh như vậy.

Đơn giản vì Tụ Linh Trận quá mức phổ biến, không ai rảnh rỗi đi phá làm gì.

Rất nhanh, Giang Phong liền xác định ra đầy đủ vị trí.

Lại bắt đầu thu thập đá Nham Thạch ven suối.

Cẩn thận cắm dao xuống đất.

Dùng chút linh lực cuối cùng tạo Trận Nhãn.

Giờ phút này, Giang Phong có thể cảm nhận thấy không khí xung quanh bắt đầu dao động theo một quỹ đạo nhất định.

Điều này nói rõ, Tụ Linh Trận

Thành!

"Tiếc là phẩm cấp quá thấp, phải qua một đêm mới có thể thấy hiệu quả rõ ràng."

Nhìn sắc trời không còn sớm, hắn thu hồi tâm trạng kích động, vác bó củi lên vai, theo đường cũ về nhà.

"Hẳn nha đầu kia sẽ không vì mất dao mà ăn thịt mình đâu nhỉ?"

...

Hết chương 5.